Ngày định mệnh thây đổi thế giới

Leave a Comment

 

Ngày định mệnh thay đổi thế giới

 Chuyến thăm Khu Tưởng niệm và Bảo tàng 11/9 tại thành phố New York đã để lại trong lòng chúng tôi nhiều cảm xúc và suy tư. Thật khó để hình dung siêu cường Hoa Kỳ, quốc gia chi phối trật tự hệ thống quan hệ quốc tế lại bị tấn công một cách tàn bạo vào những biểu tượng sức mạnh kinh tế, chính trị và quân sự của mình. Theo ý kiến cá nhân tôi, ngày 11 tháng 9 năm 2001 không chỉ là một vết sẹo lớn đau thương trong lịch sử nước Mỹ mà còn là một bước ngoặt thay đổi cục diện đã định hình trên thế giới từ năm 1991 sau khi Liên Xô sụp đổ.

 Các con tôi có hỏi sau khi xem một đoạn video tổng quát vụ khủng bố, điều gì đã dẫn đến thảm kịch 11/9? Một câu hỏi rất khó trả lời. Mặc dầu tôi đã từng dành nhiều thời gian chuẩn bị viết luận văn về đề tài khủng bố vào năm 2002; đã từng đọc hàng chục cuốn sách chuyên sâu trong ngoài nước và hàng trăm bài báo, tạp chí để hoàn thành tác phẩm mang tính học thuật thời sự này. Có thể nói là một người có nghề. Vậy mà sau một buổi sáng thăm Khu Tưởng niệm và Bảo tàng với 10.000 hiện vật, 500 giờ chiếu phim ảnh và các video sống động (ngoài ra còn có 1900 câu chuyện chép tay và 2100 tài liệu lưu trữ trong bảo tang), tôi vẫn không thể trả lời ngay được câu hỏi tưởng như đơn giản. Cho đến khi mọi người trong gia đình ra về với một tâm trạng nặng nề tôi mới trả lời, một trong những nguyên nhân dẫn đến thảm kịch là do chính nước Mỹ gây ra, một nước Mỹ bá quyền, ngạo mạn áp đặt giá trị dân chủ nhân quyền khắp thế giới trong đó có Trung Đông và đánh giá thấp sức mạnh của chủ nghĩa khủng bố.

 Để hiểu được tại sao một cuộc tấn công khủng khiếp như vậy có thể xảy ra (bọn khủng bố đã cướp 4 máy bay, trong đó 2 chiếc đâm vào Tòa Tháp đôi, 1 chiếc đâm vào Lầu Năm Góc, 1 chiếc định đâm vào Tòa nhà Quốc hội hoặc Nhà Trắng), chúng ta cần nhìn lại bối cảnh những năm cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21. Sự trỗi dậy của chủ nghĩa khủng bố Hồi giáo cực đoan sau khi Liên Xô sụp đổ, một số nhóm Hồi giáo cực đoan, đặc biệt là nhóm Al-Qaeda dưới sự lãnh đạo của Osama bin Laden đã nổi lên như một mối đe dọa toàn cầu. Chúng có tư tưởng chống phương Tây mạnh mẽ, coi sự hiện diện của Hoa Kỳ ở Trung Đông (đặc biệt là sau Chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất) và sự ủng hộ của Mỹ đối với Israel là những hành động báng bổ thế giới Hồi giáo và cần phải bị trừng phạt (đáng tiếc Mỹ lại lặp lại điều đó khi ủng hộ Israel tấn công Iran trong những ngày gần đây).

 Al-Qaeda không phải là một tổ chức khủng bố truyền thống mà là một mạng lưới lỏng lẻo nhưng có khả năng phối hợp cao. Chúng đã từng thực hiện một số vụ tấn công nhằm vào những cơ sở vật chất và lợi ích của Hoa Kỳ trước năm 2001, như vụ đánh bom Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Tanzania, Kenya năm 1998, và vụ tấn công tàu khu trục USS Cole ở Yemen năm 2000. Tuy nhiên, mức độ nghiêm trọng của những vụ này vẫn chưa đủ để cảnh báo đầy đủ về quy mô và tham vọng của chúng.

 Mặc dù đã có những cảnh báo về các mối đe dọa khủng bố, hệ thống an ninh hàng không và tình báo của Hoa Kỳ vẫn còn nhiều lỗ hổng và thiếu sự phối hợp. Các cơ quan tình báo đã thu thập được một số thông tin rời rạc về âm mưu tấn công nhưng không thể ghép nối chúng thành một bức tranh hoàn chỉnh. Hơn nữa, việc đánh giá thấp khả năng của bọn khủng bố trong việc sử dụng máy bay dân dụng làm vũ khí đã tạo điều kiện cho chúng thực hiện kế hoạch tàn độc này.

 Sau Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ được coi là siêu cường duy nhất, với sức mạnh quân sự và kinh tế vượt trội. Điều này đã dẫn đến một mức độ tự mãn nhất định. Thậm chí ngạo mạn trong quan hệ quốc tế, trong việc đánh giá các mối đe dọa an ninh, đặc biệt là những mối đe dọa không đến từ các quốc gia được coi là đối thủ truyền thống tiềm năng như Nga và Trung Quốc.

 Nói về nguyên nhân thì có nhiều, nhưng chung quy thì sự kết hợp giữa sự trỗi dậy của một tổ chức khủng bố có tư tưởng cực đoan và khả năng thực hiện các vụ tấn công phức tạp, cùng với những lỗ hổng trong hệ thống an ninh cùng với một phần  tự mãnđã tạo điều kiện cho bọn khủng bố thực hiện vụ tấn công tàn khốc vào ngày 11/9.

 Sự kiện 11/9 đã giáng một đòn chí mạng vào nước Mỹ, để lại những hậu quả sâu sắc và kéo dài trên mọi lĩnh vực. Mất mát về con người và vật chất: Khoảng 3.000 người thiệt mạng, bao gồm công dân của hơn 90 quốc gia, không chỉ là những người làm việc tại Tòa tháp đôi và Lầu Năm Góc mà còn có cả những người lính cứu hỏa, cảnh sát dũng cảm đã hy sinh trong nỗ lực cứu hộ. Tổn thất vật chất lên tới hàng tỷ đô la.

 Cái tổn thất và đau thương thì khu tưởng niệm và bảo tàng đã biểu hiện rất rõ, khiến hàng triệu người đến bây giờ vẫn còn kinh ngạc sững sờ. Sự kiện ngày 11/9 đã lột tả những lỗ hổng chết người trong hệ thống an ninh Mỹ. Ngay sau sự kiện, Bộ An ninh Nội địa (Department of Homeland Security) được thành lập, củng cố an ninh hàng không với Cục An ninh Vận tải (Transportation Security Administration) ra đời, các quy định kiểm tra an ninh sân bay trở nên nghiêm ngặt hơn bao giờ hết. Luật Patriot Act được ban hành, mở rộng quyền hạn của chính phủ trong việc giám sát và điều tra các hoạt động tình báo.

 Thị trường chứng khoán Mỹ sụp đổ tạm thời, ngành hàng không tê liệt trong nhiều ngày, và niềm tin tiêu dùng giảm sút nghiêm trọng. Mặc dù kinh tế Mỹ dần phục hồi, nhưng nỗi lo ngại về khủng bố vẫn là một trong những yếu tố ám ảnh người dân Mỹ, ảnh hưởng đến các quyết định kinh doanh và đầu tư.

 Phản ứng của Hoa Kỳ là phát động "Cuộc chiến chống khủng bố" toàn cầu cùng với phương Tây. Điều này dẫn đến các cuộc chiến tranh ở Afghanistan (lật đổ Taliban, nơi Al-Qaeda đặt căn cứ) và Iraq (với lý do Saddam Hussein sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt và có liên hệ với khủng bố, mặc dù sau này điều này đã được chứng minh là sai). Những cuộc chiến này kéo dài hàng thập kỷ, tiêu tốn hàng nghìn tỷ đô la, hàng chục nghìn sinh mạng binh lính và dân thường bị “thế chấp” kéo dài hàng thập niên, đồng thời tạo ra sự bất ổn sâu rộng khắp Trung Đông.

 Tôi tin rằng sự kiện 11/9 không chỉ là một bi kịch mà còn là một bài học lịch sử vô cùng giá trị không chỉ cho nước Mỹ mà cho tất cả các nước trên thế giới. 11/9 nhắc nhở chúng ta rằng hòa bình và an ninh không phải là điều hiển nhiên. Ngay cả một quốc gia hùng mạnh nhất cũng có thể bị tấn công và tổn thương bởi những thế lực thù địch. Nó cho thấy rằng, trong một thế giới ngày càng kết nối, các mối đe dọa không biên giới có thể xuất hiện từ bất cứ đâu.

 Vụ tấn công là minh chứng kinh hoàng cho sức hủy diệt của sự hận thù và tư tưởng cực đoan. Nó cho thấy cách mà những ý thức hệ méo mó có thể biến con người thành những kẻ ác thú tàn nhẫn, sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình và của người khác để đạt được mục đích trả thù. Ngược lại, những câu chuyện về lòng dũng cảm, sự hy sinh của các anh hùng cứu hộ và tinh thần đoàn kết của người dân Mỹ lại là những minh chứng mạnh mẽ cho bản chất tốt đẹp của con người. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc nuôi dưỡng lòng trắc ẩn, sự thấu hiểu và khoan dung để chống lại những hạt giống của hận thù.

 Tôi đã trao đổi thêm với các con ngày 11/9 là một ngày định mệnh thay đổi thế giới, thế giới đơn cực do Mỹ đứng đầu đã đến đến giai đoạn suy tàn. Nói theo ngôn ngữ của giới nghiên cứu về quan hệ quốc tế, thế giới bắt đầu dần chuyển từ trật tự một siêu đa cường sang thế giới đa cực. Thảm họa kinh hoàng đối với nước Mỹ lại bắt đầu cho một cơ hội, lại tạo đà cho sự trỗi dậy của Trung Quốc (không phải ngẫu nhiên hàng triệu người Trung quốc và ngay cả giới tinh hoa như giáo sư, giảng viên và sinh viên Trường Đại học Thanh Hoa tổ chức ăn mừng sau sự kiện khủng bố).

 Sự kiện 11/9/2001 đã châm ngòi cho những thay đổi địa chính trị sâu rộng, mà nổi bật nhất là việc Mỹ sa lầy vào "Cuộc chiến chống khủng bố" toàn cầu, kéo theo hai cuộc chiến tranh tốn kém ở Afghanistan và Iraq. Nhìn lại hơn hai thập kỷ, không khó để nhận ra rằng chính những quyết định chiến lược nóng vội, sai lầm sau 11/9 đã vô tình tạo ra một khoảng trống quyền lực và nguồn lực, cho phép một cường quốc khác, Trung Quốc, vươn mình mạnh mẽ và trở thành đối thủ cạnh tranh đáng gờm nhất của Hoa Kỳ trong thế kỷ 21.

 Sau sự kiện 11/9, dưới áp lực phẫn nộ của người dân và mong muốn trả đũa, chính quyền Mỹ đã nhanh chóng phát động "Cuộc chiến chống khủng bố". Afghanistan, nơi ẩn náu của Osama bin Laden và Al-Qaeda, là mục tiêu đầu tiên. Tiếp theo là cuộc chiến tranh xâm lược Iraq với lý do Saddam Hussein sở hữu vũ khí hủy diệt hàng loạt và có liên hệ với khủng bố.

 Những cuộc chiến này, ban đầu được kỳ vọng là ngắn ngủi vì sức mạnh vượt trội và sự quyết đoán, đã biến thành những cuộc xung đột kéo dài, tốn kém và không có hồi kết. Nó tiêu hao số lượng tài chính khổng lồ. Ước tính, các cuộc chiến ở Afghanistan và Iraq đã ngốn hàng nghìn tỷ đô la. Số tiền này không chỉ dùng để trang trải chi phí quân sự trực tiếp (vũ khí, trang thiết bị, lương binh sĩ) mà còn bao gồm chi phí chăm sóc y tế cho cựu chiến binh, tái thiết, và các hoạt động tình báo. Mỗi đồng đô la chi ra cho cuộc chiến là một đô la không được đầu tư vào cơ sở hạ tầng, giáo dục, nghiên cứu và phát triển trong nước, những lĩnh vực thiết yếu cho sự phát triển dài hạn của Mỹ.

 Hàng nghìn binh lính Mỹ đã thiệt mạng và hàng chục nghìn người bị thương; nhiều người mang di chứng thể chất và tâm lý nặng nề. Sự hy sinh này không chỉ là mất mát cá nhân mà còn ảnh hưởng đến xã hội Mỹ, tạo ra những vết thương lòng khó lành.

 Thay vì tập trung vào những thách thức địa chính trị đang nổi lên ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương, Mỹ lại bị sa lầy vào các cuộc xung đột ở Trung Đông và Trung Á. Nguồn lực quân sự, tình báo và ngoại giao vốn có thể được sử dụng để đối phó với sự trỗi dậy của Trung Quốc lại bị chuyển hướng, làm suy yếu khả năng cạnh tranh chiến lược của Mỹ trong dài hạn.

 Các cuộc chiến, đặc biệt là cuộc chiến Iraq với những thông tin tình báo sai lệch, đã làm tổn hại nghiêm trọng đến uy tín của Mỹ trên trường quốc tế. Những cáo buộc về vi phạm nhân quyền, đặc biệt là ở nhà tù Abu Ghraib, càng làm suy yếu vị thế đạo đức của Mỹ như một ngọn hải đăng của dân chủ và nhân quyền.

 Trong khi Mỹ đang chìm đắm trong các cuộc xung đột ở Trung Đông, Trung Quốc đã lặng lẽ và tận dụng hiệu quả khoảng thời gian này để củng cố sức mạnh của mình. Trung Quốc tập trung vào phát triển kinh tế và duy trì tốc độ tăng trưởng kinh tế phi thường, thu hút hàng ngàn tỉ USD đầu tư từ Phương Tây và đặc biệt là từ Mỹ (đây chính là sai lầm chết người của phương Tây, đặc biệt là của chính quyền các thời kỳ của Mỹ đã biến Trung Quốc từ một nước nghèo nàn lạc hậu, một nước gần 30 triệu người chết đói và chết trong cuộc thanh trừng nội bộ cuộc cách mạng văn hóa vô sản trở thành công xưởng sản xuất của thế giới). Trung Quốc đã mở rộng sản xuất và xuất khẩu ra toàn thế giới. Họ dồn toàn bộ nguồn lực vào nâng cao năng lực sản xuất, phát triển công nghệ và cải thiện đời sống người dân.

  Trong khi Mỹ bận rộn với các cuộc chiến, Trung Quốc đã khéo léo thể hiện hình ảnh một cường quốc đang trỗi dậy một cách "hòa bình" trong gần hai thập niên, tập trung vào phát triển kinh tế và hợp tác. Điều này giúp Trung Quốc xây dựng mạng lưới ảnh hưởng thông qua các sáng kiến kinh tế như "Vành đai và Con đường", mở rộng thương mại và đầu tư vào nhiều quốc gia đang phát triển.

 Với thặng dư thương mại toàn cầu, với nguồn lực kinh tế dồi dào, Trung Quốc đã đầu tư mạnh mẽ vào việc hiện đại hóa quân đội, phát triển các công nghệ tiên tiến như tên lửa siêu thanh, máy bay tàng hình, và lực lượng hải quân. Việc này diễn ra trong bối cảnh Mỹ đang phải dàn trải nguồn lực quân sự ở nhiều mặt trận, ít có khả năng tập trung vào đối phó với sự thay đổi cán cân quân sự ở châu Á.

 Trong khi sự chú ý của Mỹ chuyển sang các vấn đề khủng bố, Trung Quốc đã tăng cường ảnh hưởng của mình ở Đông Nam Á, châu Phi, và Mỹ Latinh thông qua đầu tư, viện trợ và các thỏa thuận thương mại. Và theo quy luật của một đế quốc mới trỗi dậy, Trung Quốc bắt đầu thể hiện mình, bắt đầu chứng tỏ sức mạnh cơ bắp của mình, ngang nhiên tuyên bố và hành động như thể khu vực biển Hoa Đông và Biển Đông là của mình, nhằm viết lại luật chơi mới cạnh tranh vị thế siêu cường với Mỹ… Điều này đã dần thách thức vị thế lãnh đạo của Mỹ trong nhiều khu vực.

 Chính sự kiện 11/9 và những quyết định chiến lược sai lầm sau đó là một minh chứng rõ ràng cho bài học về sự đánh đổi trong địa chính trị. Việc Mỹ ưu tiên "Cuộc chiến chống khủng bố" đã vô tình làm suy yếu tiềm lực nội tại và làm chệch hướng sự chú ý khỏi một đối thủ cạnh tranh chiến lược đang trỗi dậy.

 Thực tế này không phủ nhận sự cần thiết của việc chống lại khủng bố. Tuy nhiên, nó đặt ra câu hỏi lớn về tính hiệu quả của cách tiếp cận toàn diện và kéo dài của Mỹ. Liệu có một cách tiếp cận khác, cân bằng hơn, có thể vừa đảm bảo an ninh quốc gia vừa duy trì được lợi thế cạnh tranh dài hạn?

 Ngày nay, khi Mỹ và Trung Quốc đang bước vào một kỷ nguyên cạnh tranh chiến lược gay gắt, nhất là dưới thời Tổng thống Mỹ Donald Trump, điều quan trọng là phải nhìn nhận lại lịch sử một cách thẳng thắn. Bi kịch 11/9 không chỉ là một sự kiện của nỗi đau và sự mất mát, mà còn là một bước ngoặt đã định hình lại trật tự thế giới, vô tình mở ra cánh cửa cho sự trỗi dậy của một cường quốc mới đầy tham vọng, thách thức vị thế siêu cường của Mỹ. Bài học từ những năm tháng hậu 11/9 là lời nhắc nhở đắt giá cho nước Mỹ về tầm quan trọng của việc hoạch định chiến lược với tầm nhìn xa trông rộng, cân bằng giữa các mối đe dọa trước mắt và những thách thức dài hạn.

 

 

 

Read More

Dự buổi lễ tuyên dương học sinh giỏi

Leave a Comment

 Dự buổi lễ tuyên dương học sinh cuối cấp Trường Trung học cơ sở Bret Harte

Trong tôi vẫn còn nguyên vẹn cảm giác choáng ngợp, xen lẫn niềm tự hào khi ngồi trong hội trường trang trọng của trường Bret Harte Middle School. Ánh đèn sân khấu bừng sáng, những gương mặt non trẻ rạng rỡ nụ cười, và tiếng vỗ tay giòn giã vang lên không ngớt trong buổi Lễ tuyên dương học sinh giỏi (Honor Roll). Cháu tôi, Chu Lâm, hôm nay đứng trên bục cao, nhận tấm huy chương về thành tích học tập xuất sắc "Academic Excellence" trong 3 năm học (cấp THCS thường chỉ có 3 năm).
Mới ngày nào cháu theo mẹ về Việt Nam, đưa cháu đi xem hội làng, cháu toài khỏi tay tôi lon ton chạy đến bên các cụ, các ông mặc áo thụng đỏ, áo thụng xanh đi sau kiệu rước Thánh và thoắt tới chỗ đám múa rồng, múa bồng… Tôi vội theo bế cháu xin lỗi mọi người. Và những buổi trưa, buổi tối năm nào sang Mỹ tôi thường dạy cháu học tiếng Việt, kể cho cháu nghe chuyện cổ tích, đọc một số bài ca dao…
Cả một chặng đường dài cháu học từ trường mầm non đến trung học trên đất Mỹ, không chỉ xa xách về địa lý mà còn là sự khác biệt về văn hóa, giáo dục. Ngoài việc chăm sóc nuôi dưỡng, ba mẹ cháu thường xuyên kèm cặp giúp cháu vững vàng hòa nhập trong môi trường mới. Bao năm tháng, bao ngày đêm kiên trì bên con. Bao buổi nắng mưa sáng đưa con đến trường, chiều đón con về. Tất cả đều là tình yêu thương và sự hy sinh thầm lặng.
Cho đến hôm nay, mọi sự cố gắng đã đơm hoa kết trái. Nhìn cháu cùng 30 bạn học sinh xuất sắc khác trong tổng số hơn 300 em học sinh lớp 8 của trường, tôi cảm thấy bồi hồi xúc động và hạnh phúc. Thằng bé mà tôi vẫn bồng bế, vẫn thường cõng trên lưng, dắt đi trượt cầu trượt, nay đã lớn khôn, trưởng thành và đạt được những thành công bước đầu. Thành tích học tập xuất sắc trong suốt ba năm học tại Bret Harte không chỉ là niềm vui của riêng cháu, mà còn là niềm tự hào của cả gia đình, của những người thân.
Sau Lễ tuyên dương học sinh giỏi ở trường là Lễ tốt nghiệp trung học cơ sở (Promotion Ceremony) tại Trung tâm Hội nghị San Jose McEnery. Buổi lễ tốt nghiệp là sự kiện quan trọng tràn ngập niềm hân hoan phấn khởi, kết thúc 3 năm học tập chăm chỉ đối với học sinh.
Trung tâm Hội nghị thành phố bừng lên khí thế mới đón nhiều trường tổ chức lễ tốt nghiệp. Tôi thấy các hàng ghế được sắp xếp trang trọng ở khu vực chính dành cho các học sinh tốt nghiệp. Các hàng ghế bậc cao hơn hoặc trên tầng dành cho gia đình và bạn bè. Hội trường hơn 3 ngàn chỗ ngồi gần như kín chỗ.
Sân khấu nổi bật phía trước được trang trí bằng màu sắc và biểu tượng riêng của nhà trường. Hai màn hình lớn rực rỡ đảm bảo mọi người đều có thể nhìn rõ diễn biến.
Buổi lễ bắt đầu bằng lễ diễu hành. Hơn 300 học sinh tốt nghiệp, trang phục quần áo truyền thống dân tộc mình diễu hành vào hội trường trong tiếng vỗ tay của những người thân yêu. Tất cả bước vào theo điệu nhạc Pomp and Circumstance. Phụ huynh học sinh, giáo viên và hiệu trưởng nhà trường, bạn bè nồng nhiệt chào đón chào, chúc mừng.
Sau lời chào mừng của thầy Hiệu trưởng Mr Vuong là bài phát biểu của học sinh có thành tích học tập cao nhất, gửi tới nhà trường và thầy cô giáo lòng biết ơn, gửi gắm những thông điệp đầy cảm hứng đến bạn bè cùng lớp.
Tiếp theo là Lễ trao bằng tốt nghiệp. Đây là điểm nhấn quan trọng nhất trong buổi lễ. Các học sinh được gọi lên sân khấu nhận bằng tốt nghiệp. Khi tên của mỗi học sinh được xướng lên, các em bước lên sân khấu, bắt tay thầy hiêu trưởng và nhận bằng tốt nghiệp. Khoảnh khắc đón nhận bằng là những tiếng reo hò, vỗ tay và sự phấn khích từ gia đình, bạn bè.
Cũng như hơn 300 gia đình khác, gia đình chúng tôi đón cháu Lâm bên ngoài hội trường chính. Một cuộc đoàn tụ vui vẻ với những cái ôm, chụp ảnh và tiệc ăn mừng. Ngày hôm nay thực sự là một ngày đặc biệt đối với các học sinh tốt nghiệp và gia đình. Trong giờ phút này tôi chạnh lòng nhớ tới lễ tốt nghiệp của những trường tôi công tác trong gần 40 mươi năm qua. Không một lễ tốt nghiệp nào có được một ngày hội như thế này!
Huy chương "Academic Excellence" và bằng tốt nghiệp mà cháu Lâm được trao không chỉ là vật kỷ niệm, mà còn là biểu tượng của sự nỗ lực không ngừng nghỉ, của ý chí vươn lên, và của một tương lai rộng mở. Tôi nhìn thấy trong đôi mắt cháu Lâm niềm vui, sự tự tin, lòng ham học hỏi và khát vọng mới. Đáng tự hào hơn cháu còn nằm trong đội tuyển bơi của nhà trường, được dự thi đấu nhiều lần ở cấp học khu. Cháu cũng đạt được chứng nhận level 7/11 trong cuộc thi piano theo tiêu chuẩn chứng chỉ Certificate of Merit của Hiệp hội Giáo viên Âm nhạc California.
Tôi nắm chặt tay cháu chúc mừng, cảm nhận hơi ấm từ bàn tay còn non nớt nhưng đầy nghị lực. Cháu đã lớn, đã trưởng thành, và đã chứng minh rằng, dù ở bất cứ nơi đâu, sự cố gắng và niềm đam mê học hỏi sẽ luôn mang lại những thành quả xứng đáng. Tôi rất vui được chụp ảnh kỷ niệm với cháu cùng gia đình và thầy hiệu trưởng.
Hôm nay, tôi không chỉ đến dự một buổi lễ vinh danh, lễ tốt nghiệp mà còn là minh chứng cho câu chuyện về ý thức trách nhiệm của những người làm bố mẹ, của ý chí vươn lên và của tình yêu thương. Tôi tin rằng, với nền tảng vững chắc đã được vun đắp, cháu sẽ tiếp tục gặt hái nhiều thành công hơn nữa ở cấp High School (THPT). Mong rằng cháu sẽ luôn giữ vững tinh thần hiếu học và thành tích học tập như ở cấp Middle school (THCS). Nếu duy trì được thành tích này cháu có khả năng được vào học các trường đại học danh tiếng như Học viện Massachusets, trường đại học đào tạo công nghệ thông tin số 1 của Mỹ và thế giới như cháu hằng mong ước.
Read More

Niềm vui vỡ òa trong ngày hội bóng đá

Leave a Comment

 Niềm Vui Vỡ Òa Trong Ngày Hội Bóng Đá Của Con

Hôm qua, sân vận động như một ngày hội thực sự khi chứng kiến trận chung kết bóng đá kịch tính của các con lớp 2. Hòa chung không khí náo nhiệt ấy, gia đình tôi và đông đảo phụ huynh, bạn bè cùng trường của các cầu thủ nhí đã có mặt để cổ vũ hết mình cho đội bóng của cháu Chu Liêm.
Trải qua hai hiệp đấu căng thẳng, mỗi hiệp kéo dài 30 phút, niềm vui vỡ òa khi đội của cháu đã giành chiến thắng thuyết phục với tỷ số 5-1. Đặc biệt hơn, ngay từ những phút đầu tiên của trận đấu, cậu bé Chu Liêm của tôi từ một cú sút phạt, đá thẳng vào khung thành, góp một bàn thắng đẹp mắt, mang về lợi thế cho đội nhà. Thật khó tin khi đây mới chỉ là năm đầu tiên cháu làm quen với trái bóng tròn. Thế nhưng, những gì cháu thể hiện trên sân, từ cách lấy bóng, những pha phá bóng thông minh đến cú sút chân mạnh mẽ, đã khiến tôi ngạc nhiên và tự hào. Tôi đã hò hét cùng với các phụ huynh khi cháu và đồng đội của cháu cầm bóng gần khung thành đội bạn. Rất tiếc nhiều pha bóng cháu và đồng đội cháu đã bỏ lỡ.
Khoảnh khắc đáng nhớ nhất có lẽ là khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, báo hiệu chiến thắng chung cuộc. Tất cả các cầu thủ nhí đã ôm chầm lấy nhau trong niềm vui sướng tột độ. Chứng kiến cảnh tượng ấy, tôi cũng dâng trào xúc động. Và thật bài bản, khi kết thúc hai đội xếp hàng bắt tay nhau. Đặc biệt hai bạn va chạm nhau, một bạn phải nằm xuống sân ít phút đã ôm nhau. Tất cả phụ huynh và các bạn hai đội bóng đều vỗ tay tán thưởng.
Nhưng niềm vui chưa dừng lại ở đó. Một hình ảnh thật đẹp và ý nghĩa đã diễn ra sau trận đấu. Tất cả các bậc phụ huynh của hai đội đã cùng nhau tạo thành một hàng rào người ấm áp, với vòng tay nối kết, vinh danh những chiến binh nhí. Các con cả hai đội dù thắng dù thua, trong niềm hân hoan, lần lượt đi qua hàng vòng tay ấy, nhận những lời chúc mừng, những nụ cười rạng rỡ.
Sau đó, các con đã được ban tổ chức trao những chiếc huy chương lấp lánh, những món quà lưu niệm ý nghĩa và cùng nhau thưởng thức những miếng bánh gato thật ngon. Ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc của các con đã trở thành kỷ niệm đẹp nhất trong ngày hôm qua.
Với tôi, niềm vui không chỉ đến từ chiến thắng của đội bóng mà còn từ sự trưởng thành và niềm đam mê mà cháu Chu Liêm đã thể hiện. Dù mới chỉ là những bước chân đầu tiên trên con đường thể thao, nhưng những gì cháu đã làm được thật đáng khích lệ. Tôi tin rằng, với sự cố gắng và niềm yêu thích, cháu sẽ được rèn luyện về sức khỏe, về kỹ năng chơi bóng, về tinh thần đoàn kết, tinh thần đồng đội. Hy vọng cháu sẽ đam mê môn thể thao vua này.
Ngày hôm qua thực sự là một ngày đáng nhớ, không chỉ với riêng gia đình tôi mà còn với tất cả những ai đã có mặt trên sân. Nó không chỉ là một trận chung kết bóng đá ở một khu vực dành cho lớp 2 mà còn là một buổi lễ vinh danh những nỗ lực, tinh thần đồng đội và niềm đam mê cháy bỏng của các con. Cảm ơn các con đã mang đến những khoảnh khắc tuyệt vời này!
Read More

Gặp mặt chiến sĩ nhà giáo

Leave a Comment

 Gặp mặt chiến sĩ, nhà giáo nhân 50 năm giải phóng miền Nam huyện Thanh trì

Trong không gian phòng họp số 2 ấm áp và trang trọng của buổi gặp mặt hôm nay, lòng tôi trào dâng bao cảm xúc khó tả. Hội cựu giáo chức huyện Thanh Trì và Phòng Giáo dục đã tạo nên một ấn tượng vô cùng ý nghĩa, một dịp hiếm có để chúng tôi, những người thầy giáo, cô giáo từng khoác áo lính chiến đấu vì độc lập, tự do của Tổ quốc, được hội ngộ trong căn phòng thân thương này. Đặc biệt hơn, trong bối cảnh đất nước đang có những thay đổi sâu rộng về mặt thể chế, việc sáp nhập cấp tỉnh, xã phường và xóa bỏ cấp quận huyện, buổi gặp mặt này càng trở nên đặc biệt, có lẽ là lần cuối cùng chúng tôi tề tựu với tư cách là những nhà giáo gắn bó với mảnh đất Thanh Trì thân yêu này.
Nhìn lại những năm tháng hào hùng của dân tộc, chúng tôi, những người có thời gian cầm phấn, vừa cầm súng, đã cùng nhau vượt qua bao gian khổ, hy sinh để góp phần vào chiến thắng vĩ đại, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Hình ảnh những lớp học sơ tán, những đêm hành quân dưới ánh trăng, những giờ phút hiểm nguy nơi chiến trường vẫn còn in đậm trong tâm trí mỗi người. Chúng tôi tự hào vì đã sống và cống hiến hết mình cho sự nghiệp giáo dục và sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc.
Anh Thành, người đã trải qua 3 cuộc chiến, cuộc kháng chiến chống Mỹ, chống Khơme đỏ, chống quân bành trướng xâm lược biên giới phía Bắc chia sẻ những ngày tháng chiến đấu một mất một còn. Câu chuyện của anh cũng là câu chuyện của mọi người. May mà chúng tôi còn sống được trở về với mái trường thân yêu. Anh Trường, nguyên Trưởng Phòng giáo dục huyện Thanh trì chia sẻ những kỷ niện 81 ngày đêm trong thành cổ Quảng Trị. Ban ngày đại đội của anh chiến đấu trong hoàn cảnh mưa bom bão đạn. Ban đêm đưa đồng đội đi mai táng. Cả đại đội chỉ còn một vài anh em. Hết chiến dịch lại vào mặt trận Tây nguyên cho đến ngày tham gia chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử. Anh và nhiều anh em khác trở về với mái trường làm giáo viên rồi cán bộ quản lý. Cho đến ngày hôm nay gần như tất cả chúng tôi vẫn sống hết mình, luôn giữ được phẩm chất của anh bộ đội cụ Hồ. Thật sự chúng tôi không hổ thẹn với quá khứ sống và làm việc của mình.
Chúng tôi được cô Chủ nhiệm Hội cựu giáo chức Nguyễn Tuyết Lê, thay mặt cho hội, thay mặt cho Phòng Giáo dục chia sẻ những lời tri ân tốt đẹp tới các chiến sĩ đã đóng góp xương máu, công sức trong sự nghiệp giải phóng miền Nam; đồng thời biểu dương phẩm chất tốt đẹp của người lính trong sự nghiệp trồng người...
Có thể trong số hơn 40 anh em chúng tôi còn lại hôm nay từ nay không còn gặp nhau nữa. Bởi vì không còn cấp huyện nữa. Những dịp như thế này chỉ quanh quẩn trong cấp xã phường. Căn phòng này và tất cả các phòng ban của Ủy ban Nhân dân huyện Thanh Trì đã gắn bó với chúng tôi gần như suốt cả cuộc đời. Bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Với tôi nơi đây còn gắn bó từ những ngày vào học phổ thông trung học với những ngày tháng lao động xây dựng trụ sở UBND huyện, xây dựng hội trường…
Tôi đã đến đây từ rất sớm để ngắm nhìn những hàng nhãn già nua quen thuộc. Nngắm nhìn những cây đại cổ kính trầm tư. Ngắm nhìn rặng liễu buông mảnh rủ xuống mặt hồ. Tôi cũng bước lên văn phòng cách đây hơn 40 năm tôi nhận quyết định bổ nhiệm cán bộ quản lý giáo dục, cũng là nơi tôi nhận quyết định nghỉ hưu. Bao kỷ niệm ùa về cùng với bao kỷ niệm nơi đây khi tôi là trưởng tiểu ban Hội đồng văn hóa giáo dục Hội đồng Nhân dân huyện. Hàng năm đi khắp huyện nắm bắt tình hình và về họp bàn nơi đây…
Hôm nay lần cuối trở về phòng họp, giữa những đổi thay của thời đại, khi Việt Nam đang bước vào một giai đoạn phát triển mới với những cải cách mạnh mẽ, chúng tôi lại có dịp ngồi lại bên nhau, ôn lại những kỷ niệm xưa, chia sẻ những trăn trở về sự nghiệp giáo dục và sự phát triển của quê hương. Sự thay đổi về mặt hành chính, dù có thể mang đến những xáo trộn nhất định, nhưng tôi tin rằng, với tinh thần yêu nước, với lòng nhiệt huyết và trách nhiệm của những người đã từng là chiến sĩ, chúng tôi sẽ tiếp tục sống vui, sống khỏe và tiếp tục đồng hành cùng thế hệ sau, đóng góp vào sự nghiệp trồng người, xây dựng phường xã mới ngày càng giàu mạnh và phồn vinh.
Buổi gặp mặt hôm nay không chỉ là dịp để chúng tôi ôn lại quá khứ, mà còn là cơ hội để chúng tôi nhìn về tương lai, cùng nhau động viên, khích lệ nhau tiếp tục phát huy truyền thống tốt đẹp của nhà giáo, của người chiến sĩ. Dù trong bối cảnh nào, dù có những thay đổi ra sao, tình đồng chí, nghĩa thầy trò, tình yêu quê hương đất nước vẫn mãi là những giá trị thiêng liêng, là sợi dây kết nối bền chặt giữa chúng tôi.
Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Hội cựu giáo chức huyện Thanh Trì và Phòng Giáo dục đã tổ chức một buổi gặp mặt đầy ý nghĩa này. Kính chúc quý thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và tiếp tục có những đóng góp quý báu cho sự nghiệp giáo dục của nước nhà. Khoảnh khắc này sẽ mãi là một dấu ấn đẹp trong hành trình đã qua của mỗi chúng ta.
Read More

Mỹ đã áp thuế lên hàng hóa Việt Nam

Leave a Comment

 Mỹ đã áp thuế 46% lên hàng hóa Việt Nam

Tôi có linh cảm trước sau Mỹ cũng đánh thuế hàng hóa Việt Nam nhập vào Mỹ. Đúng như vậy. Nhưng quá sốc. Không ngờ Mỹ đã đồng loạt áp thuế với tất cả các quốc gia và vùng lãnh thổ với lý do Mỹ thâm hụt thương mại 1,13 nghìn tỉ USD năm 2024. Nếu cứ cái đà này nước Mỹ sẽ phá sản trong tương lai không xa.

Mỹ đã đồng loạt áp thuế vào hai ngày khác nhau: Ngày 5/4 mức thuế 10% áp dụng đồng loạt đối với hàng hóa nhập khẩu từ tất cả các quốc gia và vùng lãnh thổ. Ngày 9/4 mức thuế cao hơn tùy theo từng quốc gia, khoảng 60 quốc gia có thặng dư thương mại lớn với Mỹ. Việt Nam nằm trong nhóm các nước bị áp thuế cao nhất, 46%.
Tất cả các nước đều lên án và phản đối nhưng tôi cho rằng chính sách thuế của Mỹ là bảo vệ quyền lợi quốc gia. Các nước ít nhiều đều lợi dụng Mỹ, cả đồng minh lẫn đối thủ. Chẳng hạn Trung Quốc có năm thặng dư tới hơn 500 tỷ USD (năm2024 Trung Quốc xuất khẩu sang Mỹ 514,5 tỷ, nhập khẩu từ Mỹ 153 tỷ, thặng dư 361 tỷ). Việt Nam năm 2024 thặng dư hơn 120 tỷ USD. Nếu nước nào cũng như vậy thì chỉ một thời gian ngắn nước Mỹ sẽ phá sản. Không biết các nước lên án Mỹ có tự hỏi, nguyên tắc có đi có lại, công bằng trong thương mại quốc gia đã được thực hiện chưa? Người Việt Nam có câu: “Ông có chân giò, bà thò chai rượu”. Thật chí lý. Các quốc gia chỉ biết bán hàng thật nhiều hàng hóa cho Mỹ, thu thật nhiều ngoại tệ, càng mua ít hàng hóa Mỹ bao nhiêu thì càng tốt. Thật tuyệt Việt Nam chúng ta không chỉ trích và lên án Mỹ.
Năm 2024 Việt Nam thâm hụt thương mại gần 83 tỷ USD với Trung Quốc (30 năm nay đều thâm hụt, năm sau thâm hụt hơn năm trước, nền kinh tế phụ thuộc quá nhiều vào Trung Quốc). Giá như các doanh nghiệp và người dân chúng ta chỉ dành gần một nửa, 41 tỷ USD mua hàng hóa Mỹ năm vừa rồi thì đã không bị Mỹ áp thuế cao nhất ngưởng như vậy. Chính giá rẻ và tâm lý tiểu nông là một trong những nguyên nhân đã hại chúng ta.
Việc Mỹ áp thuế đối ứng 46% lên hàng hóa Việt Nam nhập khẩu vào Mỹ sẽ có tác động rất lớn và đa chiều đến nền kinh tế Việt Nam.
Trước mắt việc áp thuế sẽ làm giảm sức cạnh tranh của hàng hóa Việt Nam. Mức thuế 46% là một rào cản thương mại rất lớn, làm tăng đáng kể giá thành hàng hóa Việt Nam khi xuất khẩu sang Mỹ. Điều này sẽ khiến hàng hóa Việt Nam trở nên rất kém cạnh tranh so với hàng hóa từ các quốc gia khác không bị áp thuế hoặc chịu mức thuế thấp hơn (ví dụ EU 20%, Ấn Độ 26%, Nhật Bản 24%).
Hậu quả là rất nghiêm trọng. Với việc giá cả tăng cao, các nhà nhập khẩu Mỹ có thể giảm hoặc ngừng nhập khẩu hàng hóa từ Việt Nam, chuyển sang các thị trường khác có giá cả cạnh tranh hơn. Điều này sẽ dẫn đến sự sụt giảm đáng kể trong kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam sang thị trường Mỹ, một thị trường xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam (chiếm gần 30% tổng kim ngạch xuất khẩu năm 2024 với giá trị gần 120 tỷ USD).
Các ngành có kim ngạch xuất khẩu lớn sang Mỹ như điện tử (23,2 tỷ USD), dệt may (16,1 tỷ USD), máy móc thiết bị (22 tỷ USD), da giày, đồ gỗ, thủy sản (1,83 tỷ USD), hạt điều (1,15 tỷ USD)... sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Các doanh nghiệp trong các ngành này có thể phải đối mặt với nguy cơ giảm sản lượng, thu hẹp quy mô sản xuất, thậm chí phá sản.
Nguy hiểm hơn, nhiều công ty Mỹ có chuỗi cung ứng phụ thuộc vào nguồn hàng từ Việt Nam. Việc áp thuế cao có thể làm tăng chi phí cho các công ty này, buộc họ phải tìm kiếm các nhà cung cấp thay thế, gây gián đoạn và xáo trộn chuỗi cung ứng hiện tại. Và thêm vào đó, Mỹ là một trong những nhà đầu tư lớn vào Việt Nam. Việc áp thuế có thể làm giảm sức hấp dẫn của Việt Nam như một điểm đến đầu tư, đặc biệt trong các ngành xuất khẩu sang Mỹ. Các nhà đầu tư có thể cân nhắc chuyển hướng đầu tư sang các quốc gia khác ít bị ảnh hưởng bởi chính sách thuế của Mỹ.
Một hậu quả nữa là việc giảm sản xuất và xuất khẩu sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lực lượng lao động trong các ngành liên quan, có thể dẫn đến tình trạng mất việc làm hoặc giảm thu nhập của người lao động. Đồng thời việc Mỹ áp thuế cao có thể gây ra tâm lý lo ngại cho thị trường và nhà đầu tư, dẫn đến sự biến động tiêu cực trên thị trường tài chính, chứng khoán. Và đương nhiên tất cả đều tác động đến tăng trưởng kinh tế, vì xuất khẩu là một động lực quan trọng cho tăng trưởng kinh tế của Việt Nam. Việc kim ngạch xuất khẩu sang Mỹ sụt giảm sẽ tác động tiêu cực đến tốc độ tăng trưởng GDP. Việt Nam khó có thể đạt tăng trưởng 8% trong năm nay.
Để đối phó với việc giá hàng hóa tăng cao do thuế, các doanh nghiệp Việt Nam cần phải đa dạng hóa thị trường, tránh phụ thuộc vào một thị trường Mỹ; có thể nhận ra sự cần thiết phải đầu tư mạnh mẽ hơn vào công nghệ, đổi mới quy trình sản xuất, nâng cao chất lượng sản phẩm và giảm chi phí. Điều này sẽ giúp nâng cao năng lực cạnh tranh tổng thể của hàng hóa Việt Nam trên thị trường quốc tế, không chỉ riêng thị trường Mỹ.
Trong bối cảnh hàng hóa Việt Nam xuất khẩu sang Mỹ gặp khó khăn, Việt Nam có thể trở thành điểm đến hấp dẫn hơn cho các nhà đầu tư từ các quốc gia khác muốn tận dụng lợi thế về chi phí sản xuất và các hiệp định thương mại mà Việt Nam đã ký kết với các khu vực khác (ví dụ: CPTPP). Song song với việc thu hút đầu tư chúng ta cần thúc đẩy hợp tác và liên kết giữa các doanh nghiệp trong nước để cùng nhau vượt qua khó khăn. Các doanh nghiệp Việt Nam có thể tăng cường hợp tác, chia sẻ kinh nghiệm và nguồn lực, tạo ra sức mạnh tập thể để đối phó với những thách thức từ bên ngoài.
Ở tầm vĩ mô nhân dịp này cần tạo động lực cho cải cách thể chế và môi trường kinh doanh. Chính phủ có thể đẩy nhanh hơn nữa quá trình cải cách thể chế, cải thiện môi trường kinh doanh, giảm chi phí tuân thủ và tạo điều kiện thuận lợi hơn cho hoạt động sản xuất kinh doanh.
Quay trở lại vấn đề Mỹ áp thuế rất cao với Việt Nam. Tôi không nghĩ rằng Mỹ đánh Việt Nam. Trung Quốc mới là đối thủ của Mỹ. Mỹ đánh Trung Quốc chứ Mỹ không đánh Việt Nam. Hoàn toàn có cơ sở để đặt ra nghi vấn về việc chính sách thuế của Mỹ đối với hàng hóa Việt Nam có yếu tố Trung Quốc, đặc biệt liên quan đến hành vi lách thuế của các doanh nghiệp Trung Quốc. Đây là một lo ngại chính đáng và đã được các nhà phân tích, giới chức Mỹ và Việt Nam đề cập đến.
Trong những năm gần đây, đặc biệt sau khi Mỹ áp đặt thuế quan lên hàng hóa Trung Quốc, đã có sự gia tăng đáng kể về lượng hàng hóa xuất khẩu từ Việt Nam sang Mỹ, đặc biệt là các mặt hàng mà trước đây Trung Quốc xuất khẩu chủ yếu. Điều này làm dấy lên nghi ngờ về việc hàng hóa Trung Quốc được chuyển sang Việt Nam để gia công, lắp ráp công đoạn cuối cùng hoặc dán nhãn "Made in Vietnam" nhằm tránh thuế Mỹ.
Quan ngại của Mỹ về thâm hụt thương mại: Mỹ luôn bày tỏ quan ngại về thâm hụt thương mại lớn với Việt Nam, và một phần của sự gia tăng này có thể bị quy cho việc hàng hóa Trung Quốc "mượn đường" Việt Nam để vào thị trường Mỹ. Hoa Kỳ đã từng áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với một số doanh nghiệp cụ thể ở Việt Nam bị phát hiện có hành vi gian lận xuất xứ, cho thấy sự quan tâm và hành động của Mỹ đối với vấn đề này. Các quan chức Mỹ đã nhiều lần lên tiếng về vấn đề gian lận xuất xứ và nguy cơ hàng hóa Trung Quốc lách thuế qua các nước thứ ba, trong đó có Việt Nam. Việc áp mức thuế cao đột ngột lên một số mặt hàng của Việt Nam có thể được xem là một biện pháp mạnh tay để răn đe và ngăn chặn tình trạng này (cần lưu ý rằng không phải hàng hóa nào cũng có xuất xứ từ Trung Quốc).
Việc áp thuế của Mỹ dù sao cũng là việc đã rồi. Vấn đề là Việt Nam cần phải làm gì để có thể thích ứng và hội nhập hiệu quả trong bối cảnh chủ nghĩa bảo hộ đang gia tăng trên thế giới, đặc biệt là trong quan hệ thương mại với Mỹ.
Tôi cho rằng trước tiên cần cơ cấu lại nền sản xuất. Phải chuyển dịch từ gia công lắp ráp giá trị thấp sang các ngành có giá trị gia tăng cao hơn; đầu tư vào công nghệ, nâng cao năng suất và chất lượng sản phẩm là yếu tố sống còn. Điều này giúp Việt Nam không chỉ giảm sự phụ thuộc vào các công đoạn gia công đơn giản mà còn tạo ra các sản phẩm cạnh tranh hơn trên thị trường quốc tế.
Rất may là Đảng và Nhà nước rất chú trọng đến khoa học, công nghệ. Chúng ta đã ưu tiên phát triển các ngành công nghệ cao: Tập trung vào các lĩnh vực như điện tử, bán dẫn, công nghệ thông tin, năng lượng tái tạo, công nghệ sinh học, chuyển đổi số... Chúng ta cần phải tạo môi trường thuận lợi cho hoạt động nghiên cứu, ứng dụng khoa học công nghệ vào sản xuất; cần phải hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa. Nâng cao năng lực cạnh tranh cho doanh nghiệp tư nhân, giúp họ tham gia sâu hơn vào chuỗi giá trị toàn cầu.
Thứ 2 chúng ta phải minh bạch xuất xứ hàng hóa. Việc chứng minh rõ ràng nguồn gốc xuất xứ "Made in Vietnam" là vô cùng quan trọng để tránh bị vạ lây từ các hành vi lách thuế và xây dựng uy tín cho hàng hóa Việt Nam trên thị trường quốc tế.
Thư 3 chúng ta phải tăng cường công nghiệp phụ trợ nội địa. Việc phát triển công nghiệp phụ trợ vững mạnh sẽ giúp giảm sự phụ thuộc vào nguồn cung ứng nguyên liệu, linh kiện từ nước ngoài (đặc biệt là Trung Quốc), tăng tính tự chủ cho nền kinh tế và nâng cao giá trị gia tăng cho sản phẩm xuất khẩu.
Thứ 4 chúng ta cần phải tăng cường nhập khẩu hàng hóa Mỹ. Việc tăng cường nhập khẩu hàng hóa từ Mỹ không chỉ giúp cân bằng cán cân thương mại song phương mà còn thể hiện thiện chí hợp tác trong thương mại. Tôi tin hàng hóa của Mỹ chắc chắn có chất lương hơn hàng Trung Quốc. Việc nhập nhiều hàng hóa Mỹ có thể giúp cải thiện cán cân thương mại với Mỹ và giảm nguy cơ bị áp đặt các biện pháp bảo hộ.
Thứ 5 chúng ta phải tuân thủ nguyên tắc có đi có lại trong thương mại với Mỹ. Nguyên tắc này là nền tảng của một mối quan hệ thương mại bền vững và công bằng. Việt Nam cần thể hiện sự sẵn sàng mở cửa thị trường cho hàng hóa và dịch vụ của Mỹ ở mức độ tương xứng với việc Mỹ mở cửa thị trường cho hàng hóa Việt Nam.
Cuối cùng chúng ta phải phát triển nguồn nhân lực chất lượng cao; đào tạo đội ngũ lao động có kỹ năng đáp ứng yêu cầu của nền sản xuất hiện đại và hội nhập quốc tế.
Trong bối cảnh thương mại toàn cầu đang có nhiều biến động và xu hướng bảo hộ gia tăng, việc Việt Nam chủ động thực hiện các giải pháp cơ cấu lại nền sản xuất, minh bạch xuất xứ, phát triển công nghiệp phụ trợ, tăng cường nhập khẩu hàng hóa Mỹ và tuân thủ nguyên tắc có đi có lại là những bước đi chiến lược và hoàn toàn đúng đắn. Sự chủ động và quyết tâm thực hiện những giải pháp này sẽ giúp Việt Nam vượt qua thách thức, tận dụng cơ hội và hội nhập quốc tế một cách bền vững và hiệu quả hơn.
Read More

Mỹ đã lấy lại kênh đào Panama

Leave a Comment

 Mỹ đã lấy lại Kênh đào Panama

Donald Trump đã từng tuyên bố trước và sau khi nhậm chức sẽ làm một số việc rung động dư luận quốc tế. Trong số đó có việc thu hồi Kênh đào Panama, giải quyết hòa bình vấn đề Nga-Ucraina, mua lại Greenland. Về vấn đề thu hồi Kênh đào Panama trong bài viết trước tôi đã nêu ra 4 kịch bản Mỹ có thể thu hồi Kênh đào Panama. Những kịch bản đó là: (i) Xung đột vũ trang; (ii) Gây áp lực kinh tế; (iii) Tranh chấp pháp lý; (iiii) Thay đổi chính trị ở Panama. Tôi cho rằng nếu Mỹ thực hiện một trong bốn kịch bản trên thì đều sẽ gặp phải sự phản đối mạnh mẽ từ Panama và cộng đồng quốc tế.
Tôi không thể ngờ, dù không thực hiện một kịch bản nào như các nhà quan sát quốc tế dự kiến thì Chính quyền Donald Trump cũng đã kiểm soát được kênh đào Panama. Dưới sức ép của Tổng thống Mỹ, Chính phủ Panama và các doanh nghiệp đã có những động thái để đáp ứng yêu cầu của Mỹ.
Thứ nhất Chính phủ Panama đã phải nhượng bộ về Kênh đào Panama. Sau cuộc gặp với Ngoại trưởng Mỹ Marco Rubio, Panama đã có những nhượng bộ quan trọng liên quan đến Kênh đào Panama. Một trong những nhượng bộ đáng chú ý là việc miễn phí cho tàu chiến Mỹ đi qua kênh đào, đồng thời ưu tiên cho hải quân Mỹ. Tuy nhiên, cơ quan quản lý kênh đào Panama thuộc nhà nước Panama đã bác bỏ tuyên bố của Mỹ về việc miễn phí hoàn toàn cho các tàu của chính phủ Mỹ.
Thứ hai Chính phủ Panama đã cân nhắc rút khỏi Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI) của Trung Quốc, một trong những yêu cầu mà Mỹ yêu cầu.
Việc Mỹ gây sức ép lên Panama liên quan đến kênh đào Panama không phải là điều mới mẻ. Trong lịch sử, đã có nhiều giai đoạn căng thẳng giữa hai nước liên quan đến quyền kiểm soát và sử dụng kênh đào. Hiệp ước Torrijos-Carter năm 1977 là một bước ngoặt quan trọng, đánh dấu việc Mỹ trao trả quyền kiểm soát kênh đào cho Panama. Tuy nhiên, Mỹ vẫn duy trì sự quan tâm và ảnh hưởng đáng kể đối với hoạt động của kênh đào.
Nếu câu chuyện chỉ có thế thì vấn đề Kênh đào Panama cũng chỉ như một cơn cuồng phong nhất thời. Tuy nhiên, Phố Wall (Wall Street), một con phố hơn 1km nằm ở ở trung tâm tài chính New York, Hoa Kỳ đã vào cuộc. Với tư cách là trung tâm tài chính toàn cầu, đóng vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống quốc tế, tác động đến nhiều khía cạnh kinh tế, chính trị và xã hội của nhiều quốc gia, một số ông trùm được chính phủ Mỹ bật đèn xanh đã vào cuộc.
Đúng là đồng đô la có sức mạnh hơn bom nguyên tử (vì bom nguyên tử không dễ dàng gì sử dụng). Dòng vốn thuộc phố Wall không chỉ tác động đến các quyết định chính sách kinh tế của chính phủ Mỹ và các quốc gia khác mà còn tạo ra sức ép chính trị, gây áp lực lên các chính phủ để thúc đẩy các chính sách có lợi cho họ. Ngược lại nó cũng là công cụ để Chính quyền Mỹ thực hiện lợi ích của quốc gia.
Tập đoàn CK Hutchison của tỷ phú Hồng Kông, thuộc Trung Quốc đã phải nhượng quyền quản lý các cảng biển quan trọng ở hai đầu Kênh đào Panama cho các công ty Mỹ. Các công ty Mỹ đã đạt được thỏa thuận mua lại Panama Ports Company, công ty đang vận hành hai cảng biển quan trọng là Balboa và Cristóbal, nằm ở hai đầu Kênh đào Panama.
Thỏa thuận này giúp cho các nhà đầu tư Hoa Kỳ giành được cổ phần kiểm soát đối với các cảng biển này. Trước đó, CK Hutchison đã ký thỏa thuận với Panama để gia hạn quyền vận hành các cảng biển này thêm 25 năm. Nhưng những lo ngại từ phía Mỹ về việc kiểm soát các cảng biển chiến lược gần Kênh đào Panama, đặc biệt Tổng thống Mỹ Donald Trump đã từng bày tỏ lo ngại về việc Trung Quốc kiểm soát kênh đào Panama khiến ông chủ Lý Gia Thành phải nhượng bộ, bán toàn bộ cổ phần với giá gần 23 tỷ USD mặc cho phía Trung quốc phản ứng.
Thỏa thuận mua bán được xem là một bước đi quan trọng, giúp Mỹ tăng cường sự hiện diện và kiểm soát tại Kênh đào Panama, một tuyến đường hàng hải chiến lược quan trọng. Mỹ hiện là quốc gia sử dụng kênh đào Panama lớn nhất, với khoảng 70% lưu lượng vận chuyển. Sau đó là lưu lượng vận chuyển của Trung Quốc.
Tóm lại, thông qua thương vụ mua bán và sáp nhập, các công ty Mỹ đã giành được quyền kiểm soát các cảng biển quan trọng ở Kênh đào Panama từ tập đoàn của tỷ phú Hồng Kông Lý Gia Thành, người mà Trung Quốc có thể khống chế. Đây là thắng lợi mang tính chiến lược của Tổng thống Donald Trump. Nếu không có sự cho phép của Hoa Kỳ thì bất kỳ một chiếc tầu nào của Trung Quốc cũng không qua được Kênh đào Panama. Việc đó đồng nghĩa với việc nếu quan hệ Mỹ và Trung Quốc lâm vào xung đột thì Trung Quốc không thể tiếp cận được với châu Mỹ, một khu vực được gọi là sân sau của Hoa Kỳ. Và nếu Hoa Kỳ khóa tiếp eo biển Malacca, tuyến đường biển huyết mạch nối liền Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương thì toàn bộ tuyến vận chuyển đường biển của Trung Quốc sẽ bị tê liệt.
Về vấn đề Kênh đào Panama coi như Tổng thống Donald Trump đã giải quyết xong. Về vấn đề giải quyết hòa bình xung đột Nga-Ucraina cũng bắt đầu với những tiến triển đáng ghi nhận. Còn vấn đề mua lại Greenland với diện tích hơn hai triệu km vuông với giá 50 tỷ liệu có thành sự thật? Chỉ biết rằng quân đội Hoa Kỳ thực tế đã đóng quân tại Greenland và Phó tổng thống Hoa Kỳ tuần tới sẽ đến thăm Greenland.
Read More

Hậu quả sau 3 năm Chiến tranh Nga -Ucraine

Leave a Comment

 

Hậu quả sau 3 năm chiến tranh Nga – Ucraine
Cuộc chiến tranh giữa Nga và Ucraine, cuộc chiến ác liệt lớn nhất ở châu Âu kể từ sau chiến tranh thế giới thứ 2 đã bước sang năm thứ 4. Ba năm qua thế giới đã chứng kiến rất nhiều thay đổi. Một lần nữa Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc bất lực không thể ngăn chặn được chiến tranh. Thế giới đã nỗ lực đưa hai bên vào bàn đàm phán. Đã có ít nhất hai cơ hội (hòa đàm ở Thổ Nhĩ Kỳ và sáng kiến của Trung Quốc) để hai bên vãn hồi hòa bình nhưng phương Tây và Mỹ với tư duy chiến tranh lạnh và toan tính địa chính trị đã khiến Nga và Ucraine bỏ lỡ.
Trung Quốc và nhiều nước đang phát triển, trong đó có Việt Nam cho rằng hai cuộc chiến tranh thế giới đều bắt nguồn từ châu Âu, vì vậy không được phép bên nào đi xa và có thể khai mào thế chiến thứ 3, thế chiến sẽ hủy diệt nhân loại. Các nước này cho rằng châu Âu và Mỹ đừng lôi kéo họ về một “phe” lên án Nga và trừng phạt Nga. Nhưng quan hệ giữa phương Tây và Nga ba năm qua ở mức căng thẳng cao độ sau những vết thương còn chưa lành của thời Chiến tranh lạnh.
Quan hệ Mỹ - Nga đã leo thang đến cực điểm. Quan hệ song phương xấu đi đáng kể kể từ khi Nga sáp nhập Crimea năm 2014, và tiếp tục xấu đi nghiêm trọng sau khi Nga tiến hành chiến dịch quân sự đặc biệt ở Ukraine vào năm 2022. Mỹ đã áp đặt nhiều biện pháp trừng phạt kinh tế nặng nề đối với Nga, đồng thời cung cấp hàng trăm tỷ USD viện trợ quân sự cho Ukraine. Hai bên cũng cáo buộc lẫn nhau về các hoạt động gián điệp và can thiệp vào công việc nội bộ của nhau. Đáng chú ý Nga tuyên bố dừng tham gia vào Hiệp ước cắt giảm vũ khí chiến lược START, làm gia tăng nhiều lo ngại về cuộc chạy đua vũ trang.
Quan hệ giữa châu Âu – Nga chia rẽ sâu sắc. Nhiều nước, đặc biệt là các nước Đông Âu đã lên án mạnh mẽ hành động của Nga và ủng hộ hàng ngàn lệnh trừng phạt hà khắc. Hai nước trung lập Phần Lan và Thụy Điển tiếp tục gia nhập NATO. Nhiều nước đã tăng cường chi tiêu quốc phòng và hợp tác quân sự với Mỹ và NATO. Hiện tại, quan hệ giữa Nga và hầu hết các nước châu Âu đang ở mức thấp nhất trong nhiều thập kỷ.
Theo sau Mỹ, các nhân viên ngoại giao của hai bên dần bị trục xuất. Các cuộc đối thoại ngoại giao bị hạn chế. Triển vọng cải thiện quan hệ trong ngắn hạn là rất thấp. Tóm lại quan hệ giữa Nga và phương Tây, bao gồm Mỹ và châu Âu đang ở trong tình trạng vô cùng căng thẳng. Nhất là khi Mỹ và phương Tây cung cấp vũ khí tầm xa và cho phép Ucraine tấn công vào sâu lãnh thổ Nga. Nguy cơ một cuộc chiến hạt nhân là hiện hữu.
Cuộc xung đột Nga - Ukraine đã gây ra những thay đổi sâu sắc trong cục diện địa chính trị toàn cầu. Ban đầu tôi nghĩ cuộc chiến chỉ kéo dài trong khoảng vài tháng đến một năm. Cuộc chiến không chỉ đối đầu giữa Nga và Ucraine mà là cuộc đối đầu giữa Nga với Mỹ và phương Tây.
Sau ba năm chiến sự Nga - Ukraine (2022-2025), họ được mất những gì? Cả bên tham chiến trực tiếp và gián tiếp đều phải gánh chịu những tổn thất lớn và đạt được những lợi ích nhất định. Tôi tin nếu được làm lại từ đầu cả hai bên Nga và Ucraine sẽ không để cuộc chiến này đi đến mức độ hủy diệt nghiêm trọng như vậy. Thật đáng buồn lịch sử không có chữ nếu.
Về phía Nga, những thiệt hại về nhân lực và trang thiết bị quân sự thực sự đáng kể. Bị áp đặt hàng nghìn lệnh trừng phạt kinh tế nặng nề từ phương Tây, ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền kinh tế. Uy tín quốc tế bị suy giảm và mất đi nhiều mối quan hệ kinh tế với các nước châu âu. Tuy nhiên Nga đã kiểm soát được một phần lãnh thổ Ukraine, đặc biệt là ở khu vực miền Đông và miền Nam tương đương với 18% lãnh thổ Ucraine. Nga cũng củng cố vị thế quân sự và chính trị trong khu vực. Cắt đứt được tham vọng gia nhập NATO của Ucraine. Tìm kiếm được các đối tác kinh tế mới như Trung Quốc, Ấn Độ và một số nước đang phát triển.
Về phía Ukraine, thiệt hại nặng nề về dân số, về nhân lực (ước tính chỉ còn khoảng 36 triệu/44 triệu so với trước chiến tranh), cơ sở hạ tầng và kinh tế bị tàn phá nghiêm trọng. Mất quyền kiểm soát một phần lãnh thổ. Hàng triệu người dân phải di tản, gây ra khủng hoảng nhân đạo. Số lượng thương vong trong quân đội và dân thường là rất lớn. Cái được của Ucraine là nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ phương Tây về quân sự và tài chính (thực ra phần lớn viện trợ là nợ, là món nợ đất nước sau chiến tranh phải trả đến hàng thế kỷ). Ucraine cũng củng cố tinh thần dân tộc và ý chí chiến đấu. Tăng cường được quan hệ với các nước phương tây, mở ra cơ hội gia nhập khối liên minh châu Âu.
Về phía châu Âu, khủng hoảng năng lượng trầm trọng do phụ thuộc vào nguồn cung từ Nga. Lạm phát gia tăng, ảnh hưởng đến sức canh tranh của nền kinh tế, ảnh hưởng đến đời sống người dân. Một số nước lớn như Anh, Đức, Pháp đều bất ổn về chính trị, an ninh. Chi phí quân sự tăng cao. Tuy nhiên châu Âu tăng cường đoàn kết và hợp tác trong khối EU và NATO. Giảm sự phụ thuộc vào năng lượng từ Nga. Củng cố năng lực phòng thủ. Tăng cường sự ảnh hưởng của NATO trong khu vực.
Về phía Mỹ, chi phí viện trợ quân sự và tài chính cho Ukraine rất lớn, ảnh hưởng lớn đến sự thâm hụt ngân sách. Nguy cơ ngày càng leo thang căng thẳng với Nga. Sự ảnh hưởng của Mỹ trên thế giới bị suy giảm một phần do sự trỗi dậy của các nước lớn. Tuy nhiên Mỹ củng cố vai trò lãnh đạo trong NATO. Làm suy yếu sức mạnh của Nga. Thể hiện được sức mạnh và ảnh hưởng tới các nước đồng minh. Thúc đẩy doanh số bán dầu khí và vũ khí cho các nước châu Âu.
Theo các nguồn tin, Mỹ đã tăng cường đáng kể việc bán dầu khí và vũ khí cho châu Âu. Mỹ đã trở thành nhà cung cấp khí đốt tự nhiên hóa lỏng lớn nhất cho châu Âu, thay thế Nga. Năm 2023, Mỹ đã xuất khẩu khoảng 180 tỷ mét khối LNG sang châu Âu, tăng đáng kể so với những năm trước. Doanh thu từ việc bán dầu khí cho châu Âu đã mang lại hàng tỷ USD cho nền kinh tế Mỹ. Doanh số bán vũ khí của Mỹ cho châu Âu đã tăng vọt, đạt mức kỷ lục trong những năm gần đây. Năm 2024, doanh số bán vũ khí của Mỹ cho nước ngoài đã tăng 29%, đạt mức kỷ lục 318,7 tỷ USD. Việc này càng góp phần tăng cường ảnh hưởng của Mỹ ở châu Âu và củng cố vị thế của Mỹ như một nhà cung cấp năng lượng và vũ khí hàng đầu thế giới. Có lẽ chỉ có Mỹ là bên được nhiều lợi ích từ cuộc chiến.
Tình hình hiện tại trong những ngày gần đây mới chỉ có một vài tia hy vọng từ Chính quyển Donald Trump. Mỹ có thể bắt đầu rút ra khỏi cuộc chiến. Liệu những toan tính về hòa bình và hợp tác của Tổng thống Putin và Tổng thống Trump có thể trở thành hiện thực? Liệu Chủ tịch Ủy ban châu Âu Leyen, Tổng thống Pháp Macron, Thủ tướng Anh Starmer, những người hết lòng ủng hộ cuộc chiến có thể khiến Ucraine chiến đấu với người Nga đến người lính cuối cùng? Liệu Tổng thống Ucraine Zelensky có tiếp tục trở thành người lính xung kích bất tử của phương Tây?
Bàn cờ thế sự trong những tháng tới trong năm 2025 có thể được định đoạt để đi đến chấm dứt chiến tranh? Tất cả vẫn còn chờ đợi ở phía trước. Hy vọng châu Âu sẽ không trở thành khu vực quá tam ba bận, mở đầu cho thế chiến dẫn đến ngày tận thế.
Read More

Triển lãm kỷ niệm 30 một chặng đường của Nguyễn Tiến Dũng

Leave a Comment

 

Triểm lãm kỷ niệm 30 năm một chặng đường của Nguyễn Tiến Dũng

 Trước triển lãm cây cảnh nghệ thuật ba ngày tôi nhận được điện thoại của anh Nguyễn Tiến Dũng mời dự triển lãm kỷ niệm 30 năm một chặng đường với nghề cây cảnh. Tôi rất vui và háo hức vì Nguyễn Tiến Dũng là một trong số ít người đã đi đầu triển lãm cá nhân về lĩnh vực này.

 Với tôi triển lãm cây cảnh nghệ thuật của Nguyễn Tiến Dũng thật đúng với nội hàm của cụm từ “cây cảnh nghệ thuật”. Hơn thế nữa còn là nghệ thuật của sinh mệnh sống và của những giá trị truyền thống. Triển lãm được tổ chức một cách chuyên nghiệp, là ngày hội của nghệ nhân và của giới cây cảnh nghệ thuật Hà Nội và nhiều tỉnh thành trên cả nước. Hơn 50 tác phẩm tiêu biểu của anh đều là những câu chuyện riêng về đời, về nghề, về sự miệt mài sáng tạo trong 30 năm… Điểm nổi bật là cá tính sáng tạo riêng, độc đáo về dáng siêu, dáng hoành, sự nhuần nhuyễn kết hợp giữa cây và đá.

 Tôi yêu thích tác phẩm của anh, viết và bình luận 5 tác phẩm của anh với 5 Youtuber trong triển lãm ở An Khánh nhân kỷ niệm 70 thành lập Sở Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Hà Nội. Đến triển lãm lần này tôi bị thu hút bởi tác phẩm Cây Sanh Tổ nghề và tác phẩm Phụ tử nghinh phong. Hai tác phẩm này mang đậm dấu ấn tình cảm cá nhân của Nguyễn Tiến Dũng.

 Cây Sanh Tổ nghề là một tác phẩm cây cảnh nghệ thuật đặc sắc, mang đậm dấu ấn của người nghệ nhân tài hoa mang trong mình truyền thống của gia đình và chứa đựng những giá trị tinh thần sâu sắc. Trước hết tác phẩm sở hữu một dáng vẻ độc đáo, kết hợp hài hòa giữa nét cổ kính và phóng khoáng. Dáng cây làng uy nghi, thâm trầm trải qua bao thời gian năm tháng, với những đường nét mềm mại, uyển chuyển, gợi lên vẻ đẹp bình dị, gần gũi của làng quê Việt Nam.

 Ngắm nhìn tác phẩm tôi bồi hồi nhớ lại bao kỷ niệm thời thơ ấu của mình dưới bóng những cây cổ thụ, những mảnh hồn làng ở quê tôi và bao làng quê khác. Cành tán cây phát triển tứ diện, uyển chuyển, tươi tốt, xuyên thấu tạo nên một tổng thể hài hòa, cân đối. Có những cành cao vút, hiên ngang, lại có những cành sà xuống đất, mềm mại, duyên dáng. Nhìn thật kỹ cũng khó nhận ra tác phẩm hai thân hay ba thân, phát triển theo nhiều dáng thế. Chùm rễ cây từ cành buông xuống như những cột chống, như những bức vách bám xuống lòng đất, tạo nên một hình ảnh vững chãi, kiên cường. Tán lá um tùm, xanh tốt, với nhiều tầng lớp đan xen, tạo nên một không gian xanh mát, trong lành đầy nội lực, đầy sức sống.

 Cây Sanh Tổ nghề không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một biểu tượng của tình cha con sâu sắc. Tác giả đã tâm sự “Cây Sanh Tổ nghề đã ăn sâu vào từng thớ cơ, mạch máu… Ở đó có chứa đựng sự đam mê, tâm huyết và linh hồn của người cha đã truyền thụ” cho tác giả. Cây sanh mang trọn hình ảnh của cha, là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, là nguồn động viên, khích lệ tác giả trên con đường sự nghiệp.

 Đọc những dòng tâm sự của tác giả về Cây Sanh Tổ nghề, tôi cảm thấy xúc động và ngưỡng mộ. Cây sanh không chỉ là một vật vô tri, mà đã trở thành một di vật,  kỷ niệm của người cha, một người bạn, một người thân, một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tác giả. Tác phẩm này đã chạm đến trái tim tôi, khiến tôi cảm nhận được tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho người cha của mình.

Cây Sanh Tổ nghề là một tác phẩm cây cảnh nghệ thuật đặc sắc, mang đậm giá trị văn hóa và tinh thần. Tác phẩm này không chỉ là niềm tự hào của tác giả, mà còn là một món quà vô giá mà tác giả muốn gửi tặng cho những người yêu cây cảnh nghệ thuật.

Tác phẩm thứ hai là "Phụ tử nghinh phong", một tác phẩm nghệ thuật đặc sắc, kết hợp hài hòa giữa vẻ đẹp tự nhiên của cây cảnh và ý nghĩa nhân văn sâu sắc về tình phụ tử. Tác phẩm thể hiện sự cân đối, hài hòa giữa cây và bệ đá. Khối đá thanh thoát, chắc chắn làm nổi bật vẻ đẹp bay bổng của cây, đồng thời phô bày được phần gốc rễ và tán lá. Thân cây nằm nghiêng, với hai gốc liền sát nhau nhưng phát triển theo hai hướng, tạo nên hình khối, bố cục độc đáo, ấn tượng. Gốc rễ ôm bám trên khối đá cổ kính, rêu phong, tạo cảm giác vững chãi, kiên cường.

 Thân cây “phụ” khỏe khoắn, cững cáp nhưng mềm mại với những nét u bướu, sần sùi phong trần. Cành cây uốn lượn mềm mại, tán lá to nhỏ, dày mỏng, trên dưới xếp lớp um tùm, tươi tốt như che chở, thể hiện sức sống mãnh liệt, vượt qua mọi khó khăn. Thân cây “tử” lùa nghiêng sang một bên, cành tán xanh tươi, tạo sự cân đối cho tác phẩm. Hai thân phụ tử tạo nên bộ tán đẹp, hình chop nón, vừa tự nhiên vừa mang tính nghệ thuật cao.

 Tác giả đã gửi gắm vào tác phẩm này những suy ngẫm sâu sắc về tình cha con. Những năm tháng bôn ba trong cuộc đời của người cha là kinh nghiệm quý báu cho con bước vào đời. "Phụ tử nghinh phong" là hình ảnh hai cha con cùng nhau đón gió, cùng nhau đối diện với những khó khăn, thử thách của cuộc đời. Những cơn gió cuộc đời mạnh mẽ và khắc nghiệt tượng trưng cho những gian nan, thử thách mà mỗi người phải đối mặt. Nhưng trên đường đời, tình cảm và sự che chở của cha là nguồn sức mạnh giúp con vững bước vượt qua bao sóng gió.

 Khi ngắm nhìn tác phẩm "Phụ tử nghinh phong", tôi cảm thấy xúc động trước tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho cha mình. Tác phẩm không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt mang tính thẩm mỹ cao, mà còn là một câu chuyện cảm động về tình cha con, về sự đồng hành, che chở và yêu thương. Nó khiến tôi suy ngẫm về vai trò của cha trong cuộc đời mỗi người, về những hy sinh thầm lặng mà lớp người đi trước đã dành cho thế hệ sau.

 "Phụ tử nghinh phong" là một tác phẩm cây cảnh nghệ thuật đặc sắc, mang đậm giá trị nhân văn sâu sắc. Tác phẩm không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn là lời tri ân, lời cảm ơn chân thành mà tác giả muốn gửi đến người cha kính yêu của mình.

 Hai tác phẩm trên cùng với hơn 50 tác phẩm của Nguyễn Tiến Dũng trong triển lãm là một bữa tiệc mãn nhãn đối với đông đảo giới yêu nghệ thuật cây cảnh nghệ thuật. Nguyễn Tiến Dũng đã có những đóng góp nhất định vào nghệ thuật cây cảnh Việt Nam. Xin cảm ơn người nghệ sỹ! Chúc anh trong chặng đường tiếp theo còn ra mắt nhiều tác phẩm đẹp cho đời!

 

 

Read More

Liệu Mỹ có thể thu hồi kênh đào Panama

Leave a Comment

 Liệu Mỹ có thể thu hồi được kênh đào Panama

Ban đầu tôi không tin Mỹ có thể thu hồi Kênh đào Panama. Đó chỉ là chiêu trò thu hút cử tri của ứng cử viên Donald Trump irong chiến dịch tranh cử tổng thống. Nhưng chỉ sau 3 ngày nhậm chức, ông Trump đã có bài phát biểu trực tuyến tại Diễn đàn Kinh tế thế giới tại Davos (Thuỵ Sĩ). Đề cập loạt vấn đề kinh tế, đối ngoại trong bài phát biểu 45 phút, ông nhắc lại đề xuất khẳng định quyền kiểm soát Kênh đào Panama và mua Greenland (Lãnh thổ tự trị của Đan Mạch). Về việc mua Greenland tôi đã đề cập đến trong bài viết trước và tôi tin ông ta có thể làm được, vì thực tế quân đội Mỹ đã chiếm đóng và kiểm soát ở Greenland rồi. Còn Kênh đào Panama thì lại là câu chuyện khác.
Để giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về vấn đề này, tôi xin được cung cấp một cái nhìn tổng quan về Kênh đào Panama và tại sao người Mỹ lại muốn thu hồi kênh đào này?
Kênh đào Panama là một tuyến đường thủy nhân tạo dài 82 km cắt ngang lãnh thổ của Panama, nối liền Đại Tây Dương và Thái Bình Dương. Kênh đào này rút ngắn đáng kể quãng đường vận chuyển hàng hải giữa hai đại dương, tạo điều kiện thuận lợi cho thương mại quốc tế. Có thể nói Kênh đào Panama đã thay đổi hoàn toàn bản đồ giao thương toàn cầu, thúc đẩy sự phát triển kinh tế của nhiều quốc gia.
Ngược lại dòng lịch sử hình thành ban đầu, ý tưởng xây dựng Kênh đào Panama đã xuất hiện từ thế kỷ 16. Người Pháp đã cố gắng xây dựng kênh đào vào cuối thế kỷ 19 nhưng thất bại do nhiều khó khăn trở ngại. Người Mỹ đã tiếp quản dự án và hoàn thành việc xây dựng kênh đào vào năm 1914.
Từ thời điểm đó, về kinh tế, Kênh đào Panama đã thúc đẩy thương mại, giảm chi phí vận chuyển, tăng cường giao thương giữa các quốc gia; giúp phát triển kinh tế, tăng cường an ninh hàng hải, tạo ra nhiều việc làm, thu hút đầu tư. Về địa chính trị, kết nối các các châu lục, rút ngắn khoảng cách giữa Bắc Mỹ và Nam Mỹ…
Mỹ kiểm soát kênh đào này trong một thời gian dài. Ngày 31 tháng 12 năm 1999, Mỹ chính thức truyền lại quyền quản lý và vận hành Kênh đào Panama cho Chính phủ Panama theo Hiệp ước Torrijos-Carter ký kết vào năm 1977. Điều này kết thúc hơn 85 năm quản lý và vận hành kênh đào bởi Mỹ.
Ngày nay chính giới Mỹ, trong đó có Tổng thống Trump muốn kiểm soát Kênh đào Panama. Đây là một vấn đề lịch sử phức tạp, liên quan đến nhiều yếu tố kinh tế, địa chính trị và chiến lược. Tôi cho rằng có một số nguyên nhân khiến người Mỹ theo đuổi tham vọng này. Thứ nhất là vì vị trí chiến lược. Kênh đào Panama nằm ở vị trí địa lý vô cùng quan trọng, nối liền hai đại dương lớn. Việc kiểm soát kênh đào đồng nghĩa với việc nắm giữ một tuyến đường giao thông hàng hải huyết mạch, giúp rút ngắn đáng kể thời gian và chi phí vận chuyển hàng hóa giữa các lục địa.
Thứ hai là vì lợi ích kinh tế. Kênh đào Panama là một tuyến đường thương mại quan trọng, mang lại nguồn thu nhập khổng lồ từ phí qua lại. Việc kiểm soát kênh đào sẽ giúp Mỹ thu về lợi nhuận lớn và tăng cường sức mạnh kinh tế của quốc gia.
Thứ ba là vì anh hưởng địa chính trị. Kiểm soát kênh đào Panama cho phép Mỹ tăng cường ảnh hưởng của mình trong khu vực Trung và Nam Mỹ, khu vực sân sau của Mỹ; đồng thời hạn chế sự ảnh hưởng của các cường quốc khác, nhất là đối với Trung Quốc.
Thứ tư là vì an ninh quốc gia. Kênh đào Panama được coi là một tuyến đường sống còn của nền kinh tế Mỹ (70% là tàu bè và hàng hóa của Mỹ). Việc đảm bảo an ninh cho kênh đào là một vấn đề quan trọng đối với an ninh quốc gia Mỹ trong bối cảnh cạnh tranh nước lớn và giữ vững vị thế siêu cường số 1 thế giới.
Tôi cho rằng chính quan hệ Trung Quốc – Panama đã khiến người Mỹ cảnh giác. Trong những năm gần đây, quan hệ giữa Trung Quốc và Panama đã chứng kiến những bước phát triển đáng kể, đặc biệt là sau khi hai nước thiết lập quan hệ ngoại giao vào năm 2017. Việc Panama chuyển hướng ngoại giao từ Đài Loan sang Trung Quốc đánh dấu một cột mốc quan trọng trong chính sách đối ngoại của cả hai nước. Đây được xem là một chiến thắng ngoại giao lớn của Bắc Kinh, đồng thời mở ra nhiều cơ hội hợp tác mới cho Panama.
Trung Quốc đã nhanh chóng trở thành một đối tác thương mại quan trọng của Panama. Hai nước đã ký kết nhiều thỏa thuận hợp tác trong các lĩnh vực như cơ sở hạ tầng, thương mại, đầu tư, du lịch và giáo dục. Điều này góp phần thúc đẩy tăng trưởng kinh tế của Panama và nâng cao vị thế của nước này trong khu vực.
Quan hệ giữa Trung Quốc và Panama không chỉ mang ý nghĩa kinh tế mà còn có những tác động lớn đến địa chính trị khu vực. Việc Trung Quốc gia tăng ảnh hưởng ở Trung Mỹ thách thức vị thế truyền thống của Mỹ trong khu vực. Bắc Kinh đã tăng cường các khoản đầu tư đáng kể vào Kênh đào. Và chính điều này có thể đặt ra mối hoài nghi về tính trung lập của kênh đào Panama, cũng như khiến Mỹ lo lắng về những rủi ro chiến lược.
Trong các phát biểu và bài viết trên mạng xã hội gần đây, ông Trump chỉ trích Panama thu phí không công bằng đối với tàu Mỹ và ám chỉ sự ảnh hưởng ngày càng tăng của Trung Quốc đối với cửa ngõ quan trọng này của nước Mỹ. Kịch bản về khả năng Mỹ thu hồi Kênh đào Panama là một vấn đề phức tạp và liên quan đến nhiều yếu tố chính trị, kinh tế, và luật pháp quốc tế.
Tại sao Mỹ khó có thể thu hồi Kênh đào Panama? Hiệp ước Torrijos-Carter đã chính thức trao trả kênh đào cho Panama vào năm 1999. Việc vi phạm hiệp ước này sẽ gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng về mặt pháp lý và danh tiếng của Mỹ trên trường quốc tế. Có thể dẫn đến các rắc rối như sự kháng cự của người dân Panama cũng như các vấn đề về ngoại giao.
Cộng đồng quốc tế sẽ lên án mạnh mẽ bất kỳ hành động quân sự nào của Mỹ nhằm vào Panama. Điều này có thể làm suy yếu vị thế của Mỹ trong các tổ chức quốc tế và gây ra những hậu quả tiêu cực đối với quan hệ ngoại giao của Mỹ.
Những kịch bản sau đây có thể xảy ra. (i) Xung đột vũ trang: Đây là kịch bản cực đoan nhất và có thể xảy ra nếu Mỹ quyết định phớt lờ luật pháp quốc tế và sử dụng vũ lực để chiếm lại kênh đào. Tuy nhiên, kịch bản này sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng và khó lường. (ii) Gây áp lực kinh tế: Mỹ có thể áp đặt các biện pháp trừng phạt kinh tế lên Panama để gây sức ép buộc nước này phải nhượng bộ. Tuy nhiên, biện pháp này cũng sẽ gây tổn hại cho nền kinh tế của cả hai nước, dẫn đến khó đạt được mục tiêu. (iii) Tranh chấp pháp lý: Mỹ có thể cố gắng tìm kiếm các lỗ hổng trong hiệp ước Torrijos-Carter để đòi lại kênh đào thông qua con đường pháp lý. Tuy nhiên, khả năng thành công của con đường này là rất thấp. (iiii) Thay đổi chính trị ở Panama: Nếu có những biến động chính trị ở Panama, Mỹ có thể tìm cách can thiệp và gây ảnh hưởng đến quyết định của chính phủ Panama về kênh đào. Tuy nhiên, điều này cũng sẽ gặp phải sự phản đối mạnh mẽ từ cộng đồng quốc tế.
Mặc dù không thể loại trừ hoàn toàn khả năng Mỹ sẽ cố gắng tìm cách lấy lại kênh đào Panama, nhưng khả năng này là rất thấp. Việc làm như vậy sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng và không mang lại bất kỳ lợi ích nào cho Mỹ.
Ngày 21/12, ông Donald Trump cho biết mức phí của kênh đào Panama đối với tàu thuyền và hàng hóa Mỹ là “sự cướp bóc trắng trợn đối với nước Mỹ”. Ông khẳng định: “Nếu các nguyên tắc, cả về mặt đạo đức và pháp lý không được tuân thủ, chúng ta sẽ yêu cầu trả lại toàn bộ kênh đào Panama cho Mỹ và miễn thắc mắc”.
Một ngày sau đó, Tổng thống Panama José Raúl Mulino khẳng định đanh thép: “Là tổng thống, tôi muốn bày tỏ quan điểm rõ ràng rằng mỗi mét vuông của kênh đào Panama và các khu vực xung quanh đều thuộc về Panama, điều này sẽ luôn luôn như vậy. Ngoài ra, ông Mulino khẳng định kênh đào Panama không nằm dưới sự kiểm soát trực tiếp hay gián tiếp của Trung Quốc.
Có thể thấy ông Trump đã viện dẫn những lo ngại về mặt chi phí, quản lý và tầm quan trọng chiến lược đối với Mỹ nhằm đe dọa đòi Panama trả lại kênh đào này. Liệu Mỹ có thể lấy lại Kênh đào Panama?
Trong một thế giới đầy biến động, các nước lớn là những nước thường vi phạm luật quốc tế nhất. Năm 1974, năm 1988 Trung Quốc đánh chiếm Quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Năm 1999 NATO xâm lược Cộng hòa Liên bang Nam Tư. Đầu những năm 2000 Mỹ đánh chiếm Afganistan và Iraq. Hiện Nga đã và đang phát động chiến tranh với Ucraina. Israel tiến quân chiếm dải Gaza. Số phận của Kênh đào Panama sẽ ra sao trong cái thế giới bầy đàn này!
Read More

Blog Archive

About this blog

Được tạo bởi Blogger.