Chợ trời West Wind
Trước khi sang Mỹ, một anh bạn nhắn qua điện thoại, nếu có thể hãy đến chợ giời nào đó mua hộ một chiếc kính “Cơn”. Thú thực tôi sang Mỹ nhiều lần, có lần ở lại đến hơn 3 tháng nhưng chỉ đi siêu thị, chưa nghe nói đến chợ giời bao giờ. Tôi nghĩ chỉ có ở Việt Nam và các nước thuộc thế giới thứ 3 mới có chợi giời. Mỹ và các nước phương Tây đâu có.
Chợ giời theo từ điển Việt Nam còn gọi bằng cái tên chợ trời, thường được hiểu là một khu chợ tự phát, họp ở ngoài trời, không có mái che cố định như các chợ truyền thống. Đặc điểm chính của chợ là bày bán đủ loại hàng hóa, từ đồ cũ, đồ đã qua sử dụng (như quần áo, đồ gia dụng, linh kiện điện tử...) cho đến hàng mới nhưng thường không có nguồn gốc rõ ràng, hoặc là hàng tồn kho, hàng lỗi mốt được bán với giá rẻ. Chợ giời có thể họp vào những ngày nhất định trong tuần hoặc chỉ mở cửa vào những dịp đặc biệt. Không khí ở chợ giời thường tấp nập, ồn ào và mang một nét văn hóa đặc trưng với những màn trả giá sôi nổi giữa người mua và người bán. Chẳng hạn như chợ giời ở phố Hòa Bình Hà Nội.
Vậy mà đến Mỹ được vài tuần, lên mạng mới biết ở Mỹ có chợ giời thật, mà còn có một số loại hình chợ giời. Chẳng hạn như: Flea market, Swap meet, Farmers’ market, Antique market, Street market. Tên phổ biến nhất thường được gọi là Flea market, có nguồn gốc từ Pháp, như vậy suy ra ở phương Tây cũng có loại hình chợ giời. Tra tự điển Mỹ chợ giời (Flea market), người Mỹ cũng định nghĩa tương tự như ở Việt Nam. Tôi thú vị nhất cả hai loại từ điển đều ghi chợ giời là nơi người ta có thể mặc cả với giá rẻ nhất, là nét văn hóa độc đáo của cư dân khu vực nào đó; chứ không phải là chợ dành cho tầng lớp bình dân nghèo khó.
Tôi có nguyện vọng đi chợ giời. Vì vậy vợ chồng con gái đưa đến chợ giời West Wind Flea Market. Nằm tại thành phố San Jose (thành phố gần 1 triệu dân, bình quân đầu người năm 2023 cao nhất thế giới khoảng 148.036 USD), bang California, chợ trời West Wind (còn được biết đến với tên gọi Drive-in & Public Market/Flea Market) không chỉ là một khu chợ rộng hàng chục ha mà còn là một điểm đến mang đậm nét văn hóa đặc trưng, thu hút đông đảo người dân địa phương và du khách. Người bán thường mang xe bán tải hoặc xe thùng hàng của mình vào từng ô rộng khoảng 50 m vuông để bán hàng. Nơi đây hàng nghìn người mua có thể tìm thấy vô vàn mặt hàng đa dạng, từ đồ cũ, đồ cổ, quần áo, đồ gia dụng cho đến cây hoa, cây cảnh cảnh, hàng nông sản, đồ điện tử (bao gồm máy tính, ipad) và cả những món ăn đường phố hấp dẫn. Với không gian mở và nhộn nhịp, West Wind mang đến một trải nghiệm mua sắm và khám phá đầy thú vị, nơi mỗi gian hàng đều ẩn chứa những câu chuyện và món đồ độc đáo chờ được tìm thấy. Đặc biệt, giá cả ở đây thường rất phải chăng, biến West Wind thành một thiên đường săn đồ hời cho những ai yêu thích sự tiết kiệm và khám phá.
Chúng tôi đi một vòng chợ, vừa đi vừa xem xét các mặt hàng. Người động đến nỗi phải nắm tay nhau để khỏi trôi theo dòng người đi chơi và mua sắm. Chuyến thăm chợ trời West Wind cùng gia đình con gái thật sự là một trải nghiệm đáng nhớ và đầy thú vị. Không khí nhộn nhịp và sự đa dạng của các gian hàng đã đặc biệt thu hút sự chú ý của tôi.
Con rể đã có một "món hời" không thể tin được khi mua được hai chiếc cần câu chỉ với 5 USD mỗi chiếc (giá cần câu mới ở cửa hàng dao động từ 50 đến 70 USD một chiếc). Đây là một mức giá quá tuyệt vời cho những người yêu thích câu cá. Con gái cũng mua được một hộp 500 chiếc bao tay và hai đôi bao tay rửa bát chỉ với 8 USD (mua ở siêu thị 30 USD). Những món đồ này tuy nhỏ nhưng lại rất hữu ích trong sinh hoạt hàng ngày, cho thấy sự đa dạng và giá cả phải chăng của chợ. Cháu trai cháu gái thì vui sướng với mấy quyển truyện, mấy quyển sách, tất cả chỉ vỏn vẹn 5 USD, cho thấy ngay cả những tín đồ của tri thức cũng có thể tìm thấy niềm vui tại đây.
Riêng tôi, hành trình tìm kiếm một chiếc kính quân đội Mỹ nhãn hiệu American sản xuất vào những năm 1970 dù không thành công nhưng cũng đã mang lại nhiều trải nghiệm đáng giá. Dù đi hết các cửa hàng đồ cũ chuyên về kính mà vẫn không tìm thấy, điều đó càng làm tôi thêm trân trọng những món đồ độc đáo và hiếm có tại khu chợ này. Việc không tìm thấy món đồ mong muốn đôi khi cũng là một phần của cuộc chơi khi đi chợ trời – nó khiến tôi tiếp tục mong chờ và khám phá vào những lần sau ở chợ này hoặc một khu chợ giời nào đó tại thành phố Los Angeles.
Điều thú vị nhất trong chuyến đi là được gặp gỡ và trò chuyện với bốn người bán hàng là người Việt. Cảm giác được nghe tiếng Việt, được trò chuyện với những người đồng hương giữa lòng nước Mỹ xa xôi thật ấm áp và thân thuộc. Hai người trong số họ rất sởi lởi, là những người di tản từ Thành phố Hồ Chí Minh vào năm 1980, mang theo những câu chuyện và ký ức của một thời đã qua. Đặc biệt, người thứ ba có một quầy hàng khá lớn với chiếc máy AKAI sản xuất vào những năm 70 phát ra những băng nhạc vàng của những giọng ca quen thuộc như Thanh Tuyền, Phương Dung, Khánh Ly, Lệ Thu… thu hút rất đông khách mua là người Việt. Tiếng nhạc vàng du dương trong không gian chợ, gợi lại bao kỷ niệm và làm sống dậy một phần hồn Việt giữa lòng San Jose, khiến cho không khí chợ trở nên đặc biệt hơn.
Người bán hàng thứ tư mà tôi gặp khoảng ngoài 70, mặc bộ rằn ri và đội chiếc mũ nồi đỏ. Tôi đoán có lẽ hồi trẻ ông là lính dù ở sư đoàn dù “thiên thần mũ đỏ”. Ông lảng tránh nói chuyện đời tư, không tiết lộ quê hương khi được hỏi, nhưng nghe giọng nói tôi đoán là người Quảng Ngãi. Việc ông đã gắn bó với khu chợ này hơn 30 năm là minh chứng rõ nét cho sức sống bền bỉ và ý nghĩa của chợ trời West Wind không chỉ là nơi giao thương mà còn là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa và là điểm tựa mưu sinh cho một số người Việt định cư tại đây.
Tổng thể, chuyến đi đến chợ trời West Wind không chỉ là một buổi mua sắm đơn thuần mà còn là một hành trình khám phá văn hóa, gặp gỡ những con người thú vị và chất chứa nhiều cảm xúc. Từ những món đồ giá hời cho đến những câu chuyện về những người đồng hương, tất cả đã tạo nên một ngày cuối tuần thật ý nghĩa và đáng nhớ cho cả gia đình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét