Chuyện về y tế ở Phần Lan và Mỹ

Leave a Comment

 Chuyện về y tế ở Phần Lan và Mỹ

Năm nay anh bạn tôi mời các bạn cùng lớp tới dự buổi liên hoan vì đã qua được một kiếp nạn. Anh mắc một series bệnh khá hiểm nghèo: Nhiễm trùng máu, tràn dịch phổi, viêm cơ tim. Phải nằm viện gần hai tháng. Theo 3 bác sĩ còn lại trong lớp tôi, nếu ở Việt Nam đến 90% anh bạn sẽ phải lên “bàn thờ”. Vì thế anh nói với mọi người “Sao các bạn lại không đến ăn mừng cho vợ chồng tôi”.
Năm trước mắc việc, anh mời nhưng không đến được, vì thế nên năm nay tôi đến sớm để có thời gian trò chuyện. Anh kể tôi nghe quá trình điều trị chăm sóc tại một bệnh viện Phần Lan. Ròng rã khoảng chục ngày ở phòng cấp cứu, cứ khoảng 30 phút các bác sĩ, y tá, hộ lý thay nhau đo huyết áp, nhịp tim, trao đổi diễn biến bệnh tình, đưa dữ liệu vào máy tính và điều chỉnh thay đổi thuốc, phác đồ điều trị. Anh cho tôi biết một ngày có đến 6 lần thử máu. Việc ăn uống, tắm rửa, vệ sinh cá nhân… tất cả đều do nhân viên y tế đảm nhiệm. Người nhà không dược phép vào phòng.
Anh cho biết: “Sau những ngày vật vã với tử thần, bác sĩ phụ trách phòng cấp cứu đến bên giường bệnh chúc mừng và đưa cho tôi kết quả lần thử máu cuối cùng. Chỉ đến khi về khoa, điều trị dứt điểm các căn bệnh còn lại, vợ con tôi mới được phép vào thăm buổi tối mỗi ngày”… Chuyện dây cà ra dây muống, vẫn đề tài y tế, anh tiếp tục chia sẻ một vài lần vợ chồng anh phải nằm viện, rồi đến chuyện các con anh nằm viện sinh cháu. Qua những câu chuyện tôi cảm nhận được nền y tế Phần Lan là một nền y tế mà mọi người dân trên toàn thế giới đều mong ước.
Tôi cũng chia sẻ với anh một số kỷ niệm về bệnh viện Mỹ khi con gái thứ hai sinh cháu. Có lẽ lần đầu đến bệnh viện Mỹ đã hơn một chục năm, lần cuối cũng gần bảy năm rồi. Tôi nhớ lần đầu cháu ngoại tôi tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe, kiểm tra lần đầu trong tuần sinh đầu...
Bố, mẹ và ông xúm lại kê đệm bên trái, bên phải, trên đầu, dưới chân bé để xe đi khỏi lắc. Bé sinh ra vào mùa xuân, mùa xuân đầu tiên của một con người, mùa xuân đầu tiên của bố mẹ cháu và của nội ngoại. Ngày tháng năm sinh cháu theo dịch số của người phương Đông rất đẹp. Hy vọng ánh nắng ấm áp, hương hoa ngào ngạt, sức sống như bừng lên của xứ cờ hoa sẽ nâng bước cuộc đời cháu.
Bố cháu ra trước bật điều hòa, sưởi nóng không khí trong xe. Tôi trùm khăn tắm lên và xách nôi ra theo sau ít phút. Trong long cứ thấy thương thương cháu vì mới có 3 ngày đã phải đến bệnh viện. Tôi sẽ hỏi bố cháu “Bắt buộc phải đưa cháu đi à”. Bố cháu trả lời “Mình phải tuân theo qui định của bệnh viện chứ ba”.
Bố cháu đưa cho tôi một quyển sổ, giống như một quyển y bạ. Bên trong có ghi mã số, ngày tháng năm sinh, nơi sinh, tình trạng thể chất, sức khỏe, cân nặng, chiều cao của cháu lúc mới sinh. Ngày khám thứ nhất của cháu sau 3 ngày sinh. Ngày khám thứ hai sau 3 ngày nữa. Ngày khám thứ 3 lại sau 3 ngày nữa. Ngày khám thứ tư khi cháu tròn một tháng. Rồi tiếp theo là những ngày khám kết hợp với tiêm chủng… Một lịch trình được số hóa ngay từ khi cháu lọt lòng.
Tôi đưa trả lại quyển y bạ và hỏi tiếp “Thế chẳng may trái gió trở trời, cháu ấm đầu thì làm thế nào”. Bố cháu cho biết, cháu có bác sĩ riêng trực tiếp phụ trách do bố mẹ cháu chọn. Khi cần thì gọi điện hỏi, kể cả nửa đêm, gần sáng. Bác sĩ có thể nghe bố hay mẹ mô tả bằng lời, có thể kiểm tra trực tuyến qua iphone, ipad để ra quyết định chỉ dẫn. Trường hợp cần thiết thì bé mới phải đi viện…
(Trước đó tôi đã nghe con gái đầu nói về việc khám định kì của bà bầu ở bệnh viện và việc hàng tuần nhân viên cứu trợ xã hội (Social worker) đến tận nhà hướng dẫn, tư vấn chế độ ăn uống từ tháng thứ nhất đến tháng thứ chín và những tháng sau khi sinh. Hàng tuần, họ báo trước ngày giờ đến nhà để kiểm tra xem xét tình trạng sức khỏe của mẹ, của bé; giúp gia đình kê khai, kiểm tra xem xét tiền trợ cấp, hướng dẫn bố mẹ địa điểm cấp phát thực phẩm cho mẹ, cho con hàng tháng nếu thuộc diện thu nhập thấp (một gia đình 3 người chỉ có 2900 đô la một tháng là thuộc diện thu nhập thấp ở bang Kansas, Hoa Kỳ). Tôi cũng đã từng đến bệnh viện khi cháu đầu sinh bé thứ 2. Bước qua cổng bệnh viện là người ta bước vào nơi có chế độ điều hòa ổn định. Tất cả từ lối đi đến các phòng trong bệnh viện đều trải thàm. Oử phòng sản phụ, cứ nửa tiếng tôi lại thấy bác sĩ, y tá đẩy bàn máy tính chuyên dụng cùng các dụng cụ y tế đến đo huyết áp, nhịp tim; hỏi han, xem xét, kiểm tra mẹ và con. Mới ngày thứ hai tôi đã thấy nhân viên lấy máu của bé và kiểm tra thính lực. Đến ngày thứ ba kiểm tra thị lực và kiểm tra toàn diện để hoàn chỉnh hồ sơ chăm sóc ban đầu. Mẹ con cháu ở riêng một phòng. Giường nằm là giường nệm hơi tùy chỉnh độ dốc, cao thấp. Ăn uống thì theo thực đơn hộ lí mang đến tận phòng. Ngay cả bàn ăn cũng tự động điều chỉnh thích hợp với giường nằm thai sản. Con gái cho biết ngay khi cháu ra đời, bệnh viện đã hỏi ý kiến bố mẹ về việc có lưu giữ thai nhau như một cách giữ tế bào gốc hay không (nếu giữ lại thai nhau thì hàng năm phải trả tiền). Với những tiến bộ của khoa học hiện nay, từ tế bào gốc, người ta có khả năng phát triển thành những bộ phận bên trong của bé sau này nếu cần).
Có một điều lạ, khi cùng bố cháu vào phòng khám, bác sĩ bế cháu đặt lên một chiếc bàn có thiết bị vừa là cân đo trọng lượng và chiều cao, vừa là vị trí cố định có thể xoay tròn để các bác sĩ chuyên khoa nội, ngoại lần lượt vào phòng cố định đến khám. Có nghĩa là cháu bé là trung tâm, các bác sĩ luân phên đến phòng khám. Sau khi kiểm tra xem xét xong, ngay tại phòng khám, bác sĩ tổng hợp, đồng thời là trưởng khoa báo cáo tình hình sức khỏe chung của bé cho gia đình…
Tôi cứ tấm tác khen nền y tế Hoa Kỳ. Nhưng bố cháu cho tôi biết, Mỹ là một quốc gia tiên tiến trong những nước phát triển. Nhưng những vấn đề xã hội, vấn đề sức khỏe và chăm sóc sức khỏe cũng như vấn đề bảo hiểm y tế có nhiều vấn đề phải giải quyết. Tuổi thọ trung bình của người Mỹ là 78 tuổi, thấp hơn tuổi thọ trung bình của người dân Bắc Âu và Tây Âu. Trong hơn hai mươi năm qua, tuổi thọ trung bình liên tục của người Mỹ sụt giảm thứ hạng. Đặc biệt tỉ lệ chết của trẻ sơ sinh là 6,3 trên một ngàn trẻ, xếp sau tất cả các nước Bắc Âu và Tây Âu. Khoảng một phần ba dân số Mỹ béo phì. Mỹ đã trở thành quốc gia có tỉ lệ người béo phì và trọng lượng cân quá qui định cao nhất thế giới. Bệnh ung thư, tiểu đường đang trở nên rất đáng quan ngại ở đất nước này.
Hệ thống chăm sóc sức khỏe của Mỹ vượt mức chi tiêu so sánh với bất cứ quốc gia nào nếu tính theo chỉ số chi tiêu theo đầu người và phần trăm GDP. Không như các nước Bắc Âu và Tây Âu, hệ thống chăm sóc sức khỏe của Mỹ không hoàn toàn được xã hội hóa, thay vào đó nó dựa vào sự tài trợ của tư nhân. Đặc biệt viện phí là nỗi kinh hoàng với nhiều người Mỹ. Hóa đơn thanh toán viện phí với một số bệnh điều trị dài ngày thường là lí do khiến cá nhân khai báo phá sản…
Trong thời gian ở bệnh viện tranh thủ thời gian tôi đi hết phòng này sang phòng khác. Phòng nào cũng chỉ có vài ba đối tượng đang đọc sách, chờ đợi đến lượt mình (trước các phòng khám đều có giá sách). Người ta đi khám bệnh theo lịch hẹn nên chỉ ngồi ít phút là đến lượt mình. Tất cả mọi người đều lặng lẽ, tuần tự. Có nói chuyện, trao đổi nhưng rất nhỏ nhẹ. Các nhân viên của bệnh viện người nào việc nấy tất bật, mau lẹ. Đến mỗi phòng tôi đều được các nhân viên chào hỏi đại loại như “Rất vui lòng nếu chúng tôi giúp gì được cho ông”. Tôi trả lời, tôi chỉ là khách đến thăm. Điều cảm động tôi nhận được là những nụ cười tươi kèm theo câu nói: “Cám ơn vì đã đến. Ông có cần chúng tôi giới thiệu không”.
Ấn tượng nhất với tôi là bác sĩ viện phó. Sau khi đã kết luận về tình hình của bé, ông vẫn hỏi bố cháu rất tỉ mỉ về việc ăn ngủ của bé. Ông xem lại rất kỹ rốn của cháu. Rốn cháu đã se lại. Mọi chỉ số đều tốt. Mắt cháu vẫn còn hơi đo đỏ, thỉnh thoảng có dử. Ông xem xét rất lâu rồi mới xác định không có vấn đề gì. Tuy nhiên ông vẫn căn dặn chúng tôi cần theo dõi tiếp. Nếu mấy hôm nữa còn có triệu chứng thì đưa cháu đến viện.
Khi ra về, đặt cháu vào trong nôi, hai cha con tôi kê đệm chăn, khăn cẩn thận. Bố cháu ra trước để bật điều hòa và lái xe vào trước cửa. Tôi xách nôi ra sau với bao cảm xúc. Và thật sự thỏa mãn với quyết định đi cùng hai cha con đến bệnh viện.
Đóng cửa xe, đặt nôi của cháu yên vị, tôi tranh thủ lấy các tờ rơi của gần một chục phòng bệnh ra đọc. Những tờ rơi này rất hấp dẫn với tôi không chỉ vì nội dung và hình thức của nó, mà chính là vì tính hữu dụng của nó cho bản thân tôi. Nó giúp tôi hiểu ra rất nhiều vấn đề về các loại bệnh, bệnh của người cao tuổi, đặc biệt là về vấn đề phòng tránh, về vấn đề tự chăm sóc sức khỏe ở nhà, ở cơ quan, khi đi du lịch, đi đường trên các phương tiện giao thông khác nhau. Thật là tuyệt vời...
Tôi nói với anh bạn, tôi không được trải nghiệm nằm bệnh viện ở Mỹ. Nhưng những gì được chứng kiến tôi thấy nền y tế Mỹ có nhiều ưu việt: Công nghệ rất hiện đại, tiên tiến; đội ngũ y bác sĩ chuyên nghiệp, giàu kinh nghiệm; người bệnh có nhiều lựa chọn về bệnh viện, về bác sĩ và dịch vụ y tế. Nhược điểm của nền y tế Mỹ là chế độ bảo hiểm phức tạp, chi phí khám chữa bệnh, nằm bệnh viện rất cao, không phải ai cũng có thể tiếp cận (cháu gái đầu tôi sinh cháu gần đây nhất, chỉ nằm tại viện có 3 ngày, phải chi trả quy ra tiền Việt mất gần 400 triệu đồng).
Qua trải nghiệm, so sánh và đối chiếu chúng tôi nhận thấy điểm chung của hai nền y tế Phần Lan và Hoa Kỳ đều hướng tới mục tiêu chăm sóc sức khỏe cho người dân. Và điều đặc biệt, bệnh viện của cả hai nước không chỉ là nơi chữa bệnh mà còn là nơi vui chơi giải trí cho mọi người. Có phòng thư viện và phòng đọc, có phòng khiêu vũ, phòng nhạc với nhiều loại nhạc cụ, có phòng karaoke, phòng thể thao… Cả hai nều y tế đều có những ưu điểm và hạn chế riêng. Điểm khác biệt là mô hình tổ chức và quản lý ở Phần Lan tập trung vào hệ thống y tế công, ở Mỹ đa dạng hơn có cả công và tư. Dịch vụ y tế Phần Lan chú trọng đến tính công bằng, ở Mỹ tập trung vào chất lượng dịch vụ.
Mặc dầu còn có những ý kiến khác, nhưng chúng tôi đều cảm phục trước sự tận tình của đội ngũ y bác sĩ ở Phần Lan và Mỹ. Họ luôn biết chia sẻ những khó khăn mà người bệnh có thể gặp phải. Riêng nền y tế Mỹ, nhìn chung họ chú ý tới sự hiện đại và tính chuyên nghiệp. Nhưng chi phí y tế cao và thực sự ở Mỹ thể hiện rõ sự bất bình đẳng trong việc tiếp cận dịch vụ y tế.
Buổi gặp gỡ giao lưu ăn mừng của hai vợ chồng anh bạn với bạn bè kéo dài đến quá trưa. Thật ý nghĩa. Ngoài việc chúc mừng hai vợ chồng anh bạn, chúng tôi còn hiểu thêm chút ít về mô hình nền y tế của hai quốc gia phát triển, thấy thêm được tầm quan trọng và vai trò của bệnh viện với tính mệnh của con người; thấy được ý nghĩa của việc giữ gìn sức khỏe và tầm quan trọng của việc xây dựng một hệ thống y tế tốt đẹp của đất nước mình trong tương lai.
Tất cả cảm xúc:
Thanh Vũ, Nguyễn Nhu và 27 người khác

Read More

Dự ngày kỷ niệm 20/10

Leave a Comment

 Dự ngày 20/10

Tôi có buổi nói chuyện chuyên đề chuyển đổi số ở Trường Tiểu học Phú Cường, quận Hà Đông nên đến trường trước một ngày để thử các thiết bị máy và âm thanh. Không ngờ lại đúng vào hôm nhà trường tổ chức kỷ niệm ngày phụ nữ Việt Nam. Cô Hiệu trưởng mời tôi vào phòng hội đồng cùng dự tọa đàm. Tôi hơi ngần ngại. Cô tươi cười nói “Trường em chi có 2 nam, thêm thầy là 3. Chắc thầy sẽ trợ giúp thêm cho hai bạn trước một lực lượng quá động đảo phái “liễu yếu đào tơ”.
Tôi rất vui, vì đã nghỉ làm việc mấy tháng nay, tưởng rằng không bao giờ còn tham dự hay chủ trì những ngày hội như thế này. Hơn 40 mươi năm làm công tác quản lý giáo dục trong và ngoài công lập, tôi đã quá quen thuộc với sự kiện này nên nhập cuộc không e ngại.
Khi còn làm cho một trường có yếu tố nước ngoài, có những cô giáo người Anh, Mỹ đã chia sẻ, đại loại nếu có thể được lựa chọn, họ sẽ xin được làm giáo viên ở Việt Nam. Vì ở chính quốc và một số nước mà họ đã từng giảng dạy trong quá khứ, không có nước nào mà nữ giáo viên được tôn vinh một năm đến 2 lần (ngày 8/3 và ngày 20/10). Thậm chí một số cô còn rưng rưng xúc động khi nhận những bó hoa và những món quà từ đấng mày râu đại diện cho nhà trường, phụ huynh và học sinh trao tặng cùng với những lời chúc tốt đẹp.
Tôi bỗng nhớ lại kỷ niệm ngày 8/3 đáng nhớ khi còn là cán bộ quản lý nhà trường THCS Tân Triều vào năm đầu tiên trong đời. Công đoàn nhà trường đặt vấn đề xin nhà trường kinh phí để chị em đi xem phim (ngày trước chỉ học một buổi). Tôi cùng với anh chủ tịch công đoàn đi liên hệ mua vé ở Fafilm. Chiều về tất cả được nhà trường chiêu đãi phở. Chi em rất phấn khởi.
Cũng cùng năm đó có hoạt động kỷ niệm ngày 20/10, không trọng thể như bây giờ nhưng cũng rất ấn tượng: Tọa đàm chủ đề phụ nữ trong các cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm của dân tộc. Tôi được phân công nói về cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng (vì là giáo viên dạy sử), cuộc khởi nghĩa đầu tiên trong lịch sử dân tộc, hai vị thủ lĩnh và một số tướng lĩnh lại là phụ nữ. Có lẽ trong lịch sử thế giới rất hiếm có hiện tượng này…
Hiện nay hình thức tổ chức kỷ niệm trong các nhà trường phong phú hơn trước nhiều. Có tổ chức thi đua, tổ chức lễ kỷ niệm, tọa đàm, tiệc liên hoan, văn nghệ, đi dã ngoại, thăm bảo tàng phụ nữ… So với những hoạt động trước đây, cách tổ chức kỷ niệm đã có sự thay đổi, phát triển. Quan sát hơn 60 giáo viên trong trang phục áo dài đủ các sắc mầu lộng lẫy. Thật đúng là một rừng hoa. Họ tự tin và sống động hơn thế hệ sau ngày đất nước thống nhất. Bao nhiêu kỷ niệm đẹp về các cô giáo, những tấm gương tận tụy, yêu nghề, những câu chuyện cảm động về các cô ngày nào bỗng ùa về…
Trong không khí thân thương của ngôi trường có bề dày thành tích, tôi như được sống lại những năm tháng tươi đẹp của tuổi trẻ. Tiếp xúc với các cô giáo trẻ tôi thấy mình như được tiếp thêm năng lượng. Tôi tin rằng sự nghiệp giáo dục sẽ ngày càng phát triển. Tôi xúc động chia sẻ cảm xúc khi được đến trường, gặp gỡ cán bộ, các thế hệ giáo viên. Niềm vui được nhân lên khi chứng kiến một ngôi trường mới xây dựng đẹp như trong mơ, chứng kiến sự trưởng thành của nhà trường và đặc biệt là sắp tới được làm việc với các đồng nghiệp trẻ nhiệt tình và năng động.
Về ý nghĩa của ngày 20/10, ngày Phụ nữ Việt Nam có lẽ ai cũng biết rồi. Về vai trò quan trọng của người phụ nữ, đặc biệt là các cô giáo trong xã hội hiện nay mọi người chắc cũng đã biết rõ rồi. Tôi chỉ chia sẻ những khó khăn của thế hệ trước trong công tác giảng dạy và kết thúc bàn về chữ An trong tiếng Hán. Chữ này cấu thành từ 2 bộ, bộ Miên và bộ Nữ. Bộ miên ở trên, bộ nữ ở dưới. Miên nghĩa là mái nhà. Nữ nghĩa là phụ nữ. Chữ “An” trong hệ thống chữ tượng hình của Trung Quốc mang ý nghĩa văn hóa sâu sắc: “Có người phụ nữ trong nhà là an nhiên. Có phụ nữ trong nhà mới có sự bình yên…”
Tôi chúc các cô giáo luôn là người giữ lửa trong mỗi gia đình, luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, thành công trong sự nghiệp trồng người. Chúc nhà trường trong những năm tới hoàn thành tốt công tác chuyển đổi số.
Read More

Buổi giao lưu tác giả tác phẩm: Những nẻo đường thời gian, những vị tướng tôi từng được biết

Leave a Comment

 Buổi giao lưu tác giả, tác phẩm: Những nẻo đường thời gian, những vị tướng tôi từng được biết

Buổi giao lưu tác giả, tác phẩm tại Thư viện Quân đội 83 Lý Nam Đế đã khơi gợi trong tôi những cảm xúc sâu sắc về tình đồng đội, về những năm tháng chống Mỹ vô cùng gian nan và hào hùng của dân tộc. Tôi rất xúc động trước tấm lòng của Trung tướng, nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu khi dành tặng hàng ngàn cuốn sách cho Thư viện Quân đội phân phối tới thư viện quân đội trong toàn quốc. Tôi rất xúc động khi tác giả dành tặng hàng trăm cuốn sách cho bạn bè, dồng chí, đồng đội và người thân. Tôi cũng rất xúc động về những chia sẻ chân thực về tác giả, tác phẩm của GS Nguyễn Đình Chú, Ts Lê Doãn Hợp, Ts nhà văn Lê Thành nghị, PGS Ts Nhà văn Nguyễn Thế Kỳ cùng nhiều học giả, tướng lĩnh, nhà văn trong ngoài quân đội.

Phần đông khách mời là các vị lãnh đạo, nguyên lãnh đạo các cơ quan Trung ương, các văn nghệ sĩ, các tướng lĩnh, đồng đội cựu chiến binh và những người thân trên nhiều phương diện. Riêng đại diện anh em cựu chiến binh Quân khu Trị Thiên chúng tôi hẹn nhau đến sớm một chút để gặp gỡ, trao đổi và thăm thú thư viện được xem là là thư viên hàng đầu của quân đội.

Thật vui mừng khi gặp lại Thủ trưởng, Thiếu tướng Lê Huy Mai, tác giả cuốn Hồi ký Từ châu thổ sông Hồng đến sông Hương xứ Huế. Thật vui mừng gặp lại Lão Tướng Võ Chót, người được các sĩ quan cao cấp nhất và mọi người trong hội trường rất kính trọng, người chỉ còn vài tháng nữa là bước sang tuổi 90, người cũng sắp ra mắt cuốn Hồi ức Những nẻo đường chiến trận. Cũng rất vui gặp anh em đồng đội sau nhiều năm xa cách!

Chúng tôi đều thật sự ngưỡng mộ năng lực của Trung tướng, Nhà văn nguyễn Mạnh Đẩu. Từ một người lính (Ông tham gia quân đội năm 16 tuổi, viết di chúc cho gia đình năm 20 tuổi) dũng cảm trên các chiến trường Lào, Quảng Trị, Thừa thiên, chiến trường Tây Nam và Chiến tranh biên giới phía Bắc, ông đã trở thành một vị tướng và trở thành một nhà văn đích thực với 12 tác phẩm ở cái tuổi ngoài “thất thập cổ lai hy”, để lại nhiều tác phẩm có giá trị.

Với tôi, trừ tác phẩm Những vị tướng tôi từng được biết mà hôm nay mới cầm trên tay thì hầu hết các tác phẩm của ông tôi đã đọc vào mùa hè năm ngoái, khi ông đến nhà và tặng tôi 2 cuốn Thẳm sâu miền ký ức và Nguyễn Mạnh Đẩu- Tác phẩm do Nhà xuất bản Quân đội và Nhà xuất bản Hội Nhà văn phát hành. Tôi cũng đã đọc nhiều bài viết của ông không đưa vào sách trên Facebook. Tôi rất ấn tượng với nội dung, đề tài, văn phong của ông và đã viết một tiểu luận “Đọc tác phẩm Thẳm sâu miền ký ức của Trung tướng Nguyễn Mạnh đẩu” trong trang Facebook này.
Chúng tôi trân trọng cơ hội được gặp gỡ và giao lưu với nhiều nhân vật một thời là những người lính. Buổi giao lưu là một món quà tinh thần vô giá. Không khí ấm áp, thân tình bạn bè, đồng đội làm sống dậy bao kỷ niệm, sự có mặt của đông đảo các vị khách quý và người thân đã tạo nên một không gian tràn đầy tình cảm trong hội trường. Đặc biệt những câu chuyện mà Trung tướng chia sẻ về việc mặc quân phục hay không, việc mặc quân phục Trung tướng vẫn kính thưa các Thủ trưởng (vì ở phía dưới hội nghị có những người từng là Tiểu đội trưởng, Trung đội trưởng, đại đội trưởng, Tiểu đoàn trưởng ngày trước trong chiến trường), những câu chuyện ông chia sẻ về cuộc đời mình, về tình đồng đội, đã khiến tôi thật xúc động.

Hai cuốn sách "Những nẻo đường thời gian" và "Những vị tướng tôi từng được biết" là những tác phẩm có giá trị hiện thực, giá trị lịch sử và văn học. Qua những trang sách của ông, chúng ta hiểu hơn về thời đại Hồ Chí Minh, thời kỳ hào hùng của dân tộc và về những con người anh hùng. Hai cuốn sách sẽ góp phần đem lại giá trị nhận thức và giá trị giáo dục về lòng yêu nước sâu sắc và chủ nghĩa anh hùng cách mạng cho thế hệ trẻ, giúp họ hiểu được và trả lời được câu hỏi vì sao chúng ta thắng đế quốc Mỹ. Đó là một cống hiến nữa của ông với tư cách là một Nhà Văn.

Một lần nữa xin cảm ơn Trung tướng, Nhà văn Nguyễn Mạnh Đẩu! Buổi giao lưu hôm nay với chúng tôi như một chuyến tàu thời gian trở về những năm tháng hào hùng của dân tộc. Tôi đã được nghe những câu chuyện xúc động về cuộc đời một người lính, một nhà văn, một nhân cách. Với tôi tác giả không chỉ là một vị tướng, ông còn là một nhà văn, nhà thơ. Những tác phẩm của ông đã góp phần làm giàu thêm cho kho tàng văn học Việt Nam.
Read More

Triển lãm cây cảnh nghệ thuật chào mừng 70 năm giải phóng Thủ đô

Leave a Comment

 Triển lãm cây cảnh nghệ thuật chào mừng 70 năm giải phóng Thủ đô

Việc tổ chức trưng bày triển lãm cây cảnh nghệ thuật trong Festival Sinh Vật Cảnh Hà Nội lần thứ nhất nhân dịp kỷ niệm 70 năm giải phóng Thủ đô Hà Nội, 65 năm ngày Bác Hồ phát động Tết trồng cây là một sự kiện có rất nhiều ý nghĩa. Đây không chỉ là sự kiện văn hóa, nghệ thuật đặc sắc mà còn là dịp để người yêu cây cảnh cả nước và công chúng cùng nhau nhìn lại chặng đường lịch sử hào hùng của thủ đô và đất nước.

Tôi được Câu lạc bộ Cây cảnh Triều khúc và các nghệ nhân, các tác giả có tác phẩm tham gia triển lãm mời dự nhiều sự kiện có liên quan. Có thể nói việc chọn lọc, huy động 1014 cây cảnh tiêu biểu của các nghệ nhân, các tác giả, các nhà vườn ở thủ đô và của hơn 50 tỉnh thành là sự thành công, sự nỗ lực lớn của ban tổ chức trong hoàn cảnh con bão Yagi đổ bộ vào các tỉnh phía bắc, trong đó có Hà Nội. Đây là sự kết hợp giữa nghệ thuật với lịch sử. Con số 1014 cây cảnh khiến cho người ta nhớ đến cách đây 1014 năm, Vua Lý Thái Tổ đã dời đô từ Hoa Lư, Ninh Bình về Đại La, lấy tên là Thăng Long; khởi đầu cho một chương mới trong quá trình xây dựng và phát triển hơn một ngàn năm của Hà Nội.

Việc lựa chọn 70 tác phẩm tiêu biểu nhất để tượng trưng cho 70 năm giải phóng Thủ đô là một cách làm sáng tạo, giúp người tham gia hồi tưởng, cảm nhận được khí thế hào hùng và sôi nổi của đoàn quân giải phóng từ chiến khu trở về giải phóng thủ đô: “Năm cửa ô tiến về Hà Nội vang tiếng quân ca”. Mỗi tác phẩm cây cảnh tiêu biểu là một bối cảnh, một chủ đề, một câu chuyện riêng, một dấu ấn riêng biệt của các tác giả, nhưng tất cả đều nằm trong bối cảnh thay đổi và phát triển vượt bậc của Hà Nội và của đất nước qua bao năm tháng.
Triển lãm không chỉ giới thiệu những tác phẩm cây cảnh nghệ thuật đẹp mà còn thể hiện tài năng, sự sáng tạo của các nghệ nhân thủ đô và đất nước. Đây không chỉ là cơ hội thu hút đông đảo người yêu cây cảnh cả nước mà còn là dịp để gắn kết cộng đồng. Thông qua hoạt động văn hóa này, công chúng thủ đô và khắp cả nước có dịp thưởng thức những tác phẩm với tiêu chuẩn của cái đẹp: “Cổ, kỳ, mỹ, văn”; đồng thời tìm hiểu về một nét văn hóa truyền thống của Hà Nôi và của cả dân tộc.

Sự kiện này góp phần tôn vinh nghệ thuật cây cảnh, nâng cao nhận thức của cộng đồng về giá trị của cây xanh, của việc bảo vệ môi trường và cùng xây dựng một nền kinh té sinh thái xanh, sạch, đẹp. Đồng thời cũng là dịp để các nghệ nhân, các tác giả giao lưu, học hỏi kinh nghiệm và cùng nhau chia sẻ niềm đam mê. Chính sự quy tụ hàng ngàn tác phẩm từ khắp mọi miền cho thấy sự đa dạng và phong phú của nghệ thuật cây cảnh Việt Nam. Những tác phẩm của hơn 50 tỉnh thành đã mang đến nhiều phong cách, kỹ thuật khác nhau, tạo nên một không gian giao thoa văn hóa, nghệ thuật. Có người cho đây là một bức tranh thu nhỏ về cây cảnh nghệ thuật Việt Nam, thể hiện tình yêu thiên nhiên, lòng tự hào về lịch sử và văn hóa của các vùng miền.

Triển lãm cây cảnh cũng là một sân chơi lớn cho các nghệ nhân, giúp họ quảng bá và thương mại hóa sản phẩm của mình. Điều này sẽ góp phần thúc đẩy sự phát triển của ngành sinh vật cảnh Việt Nam, góp phần triển khai định hướng chiến lược, nhằm đưa sinh vật cảnh là một trong 7 ngành kinh tế trụ cột của nông nghiệp, nông thôn. Và mục tiêu cuối cùng là phát triển sinh vật cảnh trở thành nền kinh tế sinh thái có giá trị cao (riêng Hà Nội phấn đấu trong những năm tới đạt tổng giá trị 20 ngàn tỉ đồng). Từ đó tạo việc làm, tăng thu nhập, giúp cân bằng hệ sinh thái…

Tôi đã dành 4 buổi cùng anh em, bạn bè thưởng lãm các tác phẩm mà vẫn chưa ngắm nhìn hết các tác phẩm. Thật mãn nhãn! Rất vui vì trong Festival toàn quốc lần thứ nhất tổ chức tại thành phố Hồ Chí Minh năm 2006, Triều Khúc tham gia có 2 tác phẩm, thì cả hai tác phẩm đều đạt giải. Một giải vàng (giải nhất) của nghệ nhân Nguyễn Gia Hiền, một giải đồng (giải ba) của nghệ nhân Vũ Minh Châu trong tổng số 3 giải cao duy nhất của cả nước. Trong triển lãm này, Câu lạc bộ cây cảnh nghệ thuật Triều Khúc tham dự 8 tác phẩm (rất tiếc còn hàng chục tác phẩm rất đẹp, những tác phẩm nổi tiếng trong giới chơi cây cảnh toàn quốc vì nhiều lý do không tham gia được). Tuy nhiên câu lạc bộ vẫn được ban giám khảo xét công nhận 5 giải. Một giải vàng cho tác phẩm “Độc thụ lưu quang” của nghệ nhân Vũ Minh Châu. Hai giải bạc cho hai tác phẩm “Giao long đẳng vân” của nghệ nhân Cao Xuân Đô và tác phẩm “Hành vân lưu thủy” của nghệ nhân Nguyễn Gia Lâm (nghệ nhân mới được phong tặng trong Đại hội Sinh Vật Cảnh Hà Nội). Hai giải đồng cho tác phẩm “Trường khang tam thế” của tác giả Bùi Văn Hiếu và tác phẩm “Cửu phẩm liên hoa” của tác giả Giang Nguyên Long.

Vui hơn, vì gần một chục tác phẩm đạt giải vàng, bạc, đồng khác trong triển lãm đều có nguồn gốc xuất xứ từ làng Triều Khúc (nguyên là tác phẩm của cụ Cai Loan, cụ Cai Bồng, cụ Đại Lượng, anh Cao Xuân Đô, Nguyễn Huy Đào…) Có tác phẩm mà tác giả lấy tên cây là “Cổ thụ làng Triều”, không biết là cây có nguồn gốc của ai. Có những tác phẩm hỏi tác giả thì được cho biết đã mua từ một gia đình hình như là địa chủ ngày trước ở làng Triều Khúc, vì vậy tôi cũng không biết là của người nào. Và qua triển lãm này, dù khiêm tốn, tôi vẫn có thể đi đến kết luận, làng nghề Triều Khúc là một trong những cái nôi có nhiều cây cảnh đẹp nổi tiếng nhất toàn quốc. Nhiều tác phẩm đã từng được trưng bày vào những năm 1960 khi khánh thành Công viên Thống nhất ở Hà Nội, được trưng bày ở Phủ Chủ tịch, Quốc Tử Giám và hàng chục cuộc triển lãm quy mô toàn quốc, quy mô cấp tỉnh thành…

Triển lãm cây cảnh nghệ thuật nhân dịp kỷ niệm 70 năm giải phóng Thủ đô Hà Nội là một sự kiện đầy cảm xúc và đáng ghi nhớ. Tôi hy vọng rằng, những hoạt động như thế này sẽ được tổ chức thường xuyên hơn nữa, góp phần làm phong phú thêm đời sống văn hóa, tinh thần của thủ đô và đất nước. Sự kiện này còn là một minh chứng rõ ràng cho tình yêu và sự đam mê của người Việt Nam với nghệ thuật cây cảnh. Nó không chỉ là một triển lãm nghệ thuật mà còn là một lời nhắc nhở về trách nhiệm bảo tồn và phát huy giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc.
Tất cả cảm xúc:
Nguyen Thi Kieu Van, Thành Vũ và 40 người khác

Read More

Điều dưỡng ở Trung tâm điều dưỡng số 2 Hà Nội

Leave a Comment

 Điều dưỡng ở Trung tâm điều dưỡng số 2 thành phố Hà Nội

Đây là lần thứ hai tôi có cơ hội điều dưỡng tại một trung tâm phục hồi chức năng, Trung tâm Điều dưỡng số 2, Biên Giang, thành phố Hà Nội. Lần đầu vào năm 1973 tôi được điều dưỡng khoảng 3 tháng trước khi ra quân và chờ chuyển ngành ở An Dương, Đông Anh, Hà Nội. Từ đó đến nay, đặc biệt là những năm gần đây, theo tiêu chuẩn chế độ đối với thương bệnh binh, tôi thường xuyên có giấy mời, nhưng suốt nửa thế kỷ qua tôi đều khước từ vì bận công việc, không thu xếp đi được.
Cảm giác đến trung tâm điều dưỡng có gì đó vừa bồi hồi vừa khó tả. Khi bước vào một không gian xanh mát, rợp bóng cây nhãn, xoài, bằng lăng và đặc biệt là vườn cây hàng ngàn cây cảnh nghệ thuật, vườn hoa lan rực rỡ, đúng là một ốc đảo xanh trong thành phố, một không gian yên bình thư thái cùng với những nụ cười thân thiện của cán bộ công nhân viên, tất cả đã xua đi bao bề bộn của cuộc sống và những vân vướng trong lòng.

Tại đây, chúng tôi được đón tiếp trọng thị, thân tình như những người đi xa trở về nhà. Tôi thấy hơi tiếc vì mình đã bỏ qua hàng chục lần điều dưỡng. Nhớ lại những công việc bận bịu trong quá khứ, thực ra có vấn đề gì quan trọng lắm đâu khi dành một tuần đến mười ngày cho mình và cho những người từng là đồng đội, bạn bè vào sinh ra tử…

Những kỷ niệm chiến trường lại ùa về. Tôi nhớ bao đồng đội đã hy sinh, nhớ bao người bạn cùng trang lứa cùng xóm cùng quê, cùng lớp học từ thủa ấu thơ hôm nay còn ở đâu đó như anh Nguyễn Duy Tấn hy sinh ở chiến trường Tây Nguyên, anh Nguyễn Huy Hải, Nguyễn Huy Thọ, Vũ Văn Quý, Giang Nguyên Dân, Nguyễn Hữu Tâm hy sinh ở chiến trường Trị Thiên. Tôi nhớ đến những ngày sốt rét, những tháng ngày gian khổ không một bát cơm, thèm một bát cháo, một củ khoai, một củ sắn… Giờ đây, tôi cảm thấy thật may mắn khi được sống trong hòa bình; được hưởng thụ đãi ngộ vượt xa sự mong đợi; thật biết ơn sự quan tâm của Đảng, Nhà nước và nhân dân.

Chế độ chăm sóc tại đây rất chu đáo với các bữa ăn ngon miệng và rất đa dạng. Các hoạt động vui chơi, thăm nom khám bệnh được tổ chức thường xuyên, giúp chúng tôi cảm thấy phấn chấn và thoải mái. Tôi rất thích những buổi xông hơi, tắm sục và ngâm chân thuốc Bắc giúp cơ thể thư giãn sau những năm tháng miệt mài làm việc và học tập. Phương pháp trị liệu bằng xung hồng ngoại và tập phục hồi chức năng tại khu vật lý trị liệu thực sự đem lại hiệu quả.

Ngoài ra, chúng tôi còn có cơ hội khám phá văn hóa khi tham quan tìm hiểu chùa Trầm, chùa Trăm gian, và Bia Bà; tham quan địa danh lịch sử Bảo tàng đường Hồ Chí Minh. Những chuyến đi này không chỉ giúp chúng tôi mở rộng hiểu biết mà còn gợi nhớ về những ký ức hào hùng của một thời đã qua, giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về con người, đất nước mình.

Tại trung tâm, chúng tôi còn được tham gia vào các hoạt động giải trí như đọc sách báo tại thư viện, chơi cờ tướng, cầu lông, bóng bàn, tập với các dụng cụ chuyên dụng và bi-a. Những phút giây trò chuyện thư giãn bên đồng đội, bạn bè cũ, mới ở huyện Thanh Trì và Sóc Sơn khiến tôi cảm thấy cuộc sống thêm phần ý nghĩa.

Sau bữa sáng, tranh thủ thời gian rỗi, tôi đều tìm đến các tác phẩm cây cảnh nghệ thuật triệu đô và tỷ đồng tiền Việt trong số hàng nghìn tác phẩm cây cảnh của nhiều nghệ nhân gửi ở những phân khu chức năng điều dưỡng. Cây cảnh đối với tôi không chỉ đơn thuần là một môn nghệ thuật trồng cây, mà nó còn mang trong mình những giá trị văn hóa, tâm linh và triết lý sâu sắc. Nó là biểu tượng của sự kiên nhẫn, sức sống, sức mạnh và sự phục hồi. Nó nhắc nhở tôi phải biết trân trọng, quý báu thời gian, trân trọng sự tồn tại và sự thay đổi, đổi mới không ngừng của cuộc sống xung quanh mình.

Rất đáng tiếc chuyến điều dưỡng này gặp cơn bão Yagi làm gián đoạn. Chúng tôi phải ra về sớm hơn kế hoạch. Tuy nhiên, những trải nghiệm tại Trung tâm Điều dưỡng số 2 đã để lại trong tôi những kỷ niệm đẹp. Đây thực sự là một nơi chăm sóc toàn diện cho người có công, các cựu chiến binh, thương binh như chúng tôi. Người ta thường nói, một đêm nằm một năm ở, vậy mà chúng tôi ở đây cả một kỳ nghỉ dưỡng; được chăm sóc tận tình, chu đáo, thân thiện. Với tư cách cá nhân, tôi xin chân thành cảm ơn tập thể cán bộ công nhân viên Trung tâm Điều dưỡng số 2 thành phố Hà Nội. Hy vọng lần sau tôi lại được trở về nơi đây!
Read More

Triển lãm nghệ thuật cây cảnh Triều Khúc kỷ niệm 17 năm ngày thành lập Câu lạc bộ cây cảnh

Leave a Comment

 Triển lãm nghệ thuật cây cảnh Triều Khúc kỷ niệm 17 năm ngày thành lập Câu lạc bộ cây cảnh

Bạn đọc đã từng chiêm ngưỡng những tác phẩm bonsai đẹp, lạ, tinh xảo đến mức gần như hoàn hảo chưa? Nếu chưa, hãy đến với triển lãm cây cảnh nghệ thuật làng Triều Khúc để được thưởng lãm và mãn nhãn với hàng trăm tác phẩm nghệ thuật sống động. Triển lãm lần này không chỉ là một sự kiện nghệ thuật tạo tác đơn thuần, mà còn là dịp để kỷ niệm 17 năm thành lập Câu lạc bộ cây cảnh nghệ thuật Triều Khúc và 79 năm Quốc khánh.
Đến với triển lãm, bạn sẽ được chiêm ngưỡng nhiều tác phẩm bonsai với đủ các dáng thế như trực, xiêu, hoành, huyền từ các loại cây quen thuộc như tùng, bách, sanh, si, đa, đề ... Mỗi tác phẩm đều có một chủ đề với những ý tưởng độc đáo, là một câu chuyện riêng về lòng đam mê, một tình cảm và một triết lý về cuộc sống được gửi gắm qua những hình khối, đường nét uốn lượn của gốc rễ, thân cành và tán lá. Từ những tác phẩm cây một thân cổ kính, phong sương mang dáng vẻ trầm mặc, đến những tác phẩm cây hai, ba, bốn, năm thân chung một gốc hoặc nằm sát bên nhau, lồng vào nhau, quấn quýt bên nhau thể hiện quan niệm đạo lý, ước vọng nào đó trong cuộc sống, từ những tác phẩm gồ ghề, sù sì, gân guốc mang dấu ấn thời gian đến những tác phẩm nhỏ nhắn, thanh thoát với dáng thế uyển chuyển… tất cả đều toát lên vẻ đẹp thẩm mỹ tự nhiên và hài hòa.
Không chỉ có dáng thế đẹp, các tác phẩm bonsai còn gây ấn tượng bởi kích thước nhỏ gọn và sự tinh xảo trong từng chi tiết. Người ta xếp các tác phẩm loại này là những tác phẩm bonsai xách tay. Những tán lá, dăm bông theo lối cổ truyền đến hiện đại với nhiều trường phái khác nhau đều đầy đặn, xanh mướt. Ngắm nhìn người ta thấy nét dày nét mỏng, nét to nét nhỏ, nét cao nét thấp, thấy nét ẩn nét hiện, nét động nét tĩnh, gắn liền với nhũng chùm quả, những bông hoa li ti... tất cả đều được chăm chút tỉ mỉ. Đặc biệt là các tác phẩm này đều được đặt trong chậu cây đẹp, một thế giới chậu gốm với các gam mầu nóng lạnh khác nhau… tất cả tạo nên hiệu ứng thẩm mỹ chung như những bức tranh sống động mang đậm hồn Việt.
Tôi rất vui vì được câu lạc bộ mời phát biểu cảm nghĩ về cuộc triển lãm. Thật khó để đánh giá giá trị nội dung, nghệ thuật, thẩm mỹ và phong thủy của hàng trăm tác phẩm cây cảnh tiêu biểu. Trước lễ khai mạc tôi đã cùng một số anh em bình phẩm vẻ đẹp của các tác phẩm trong 2 video trên kênh Bonsai Triều Khúc, nhưng tôi thấy vẫn chưa đủ…
Triển lãm nhỏ này không chỉ là một dịp để ngắm nhìn những tác phẩm đẹp, mà còn là một cơ hội để mọi người cùng nhau tìm hiểu về nghệ thuật bonsai và ý tưởng, ý nghĩa sâu sắc ẩn chứa trong từng dáng thế, từng chi tiết nhỏ. Bon sai không chỉ đơn thuần là một môn nghệ thuật trồng cây, mà nó còn mang trong mình những giá trị văn hóa, tâm linh và triết lý sâu sắc.
Chúng ta hãy tưởng tượng mình đứng trước một cây bon sai. Đó là cây đã trải qua nhiều năm tháng, chịu đựng sự khắc nghiệt của thời gian và tồn tại qua những mùa xuân ấm áp, qua những mùa hè oi ả nắng cháy, mùa thu mát mẻ và mùa đông lạnh giá buốt. Cây bon sai là biểu tượng của sự kiên nhẫn, sức sống, sức mạnh và sự phục hồi. Nó nhắc nhở chúng ta phải biết trân trọng, quý báu thời gian, trân trọng sự tồn tại và sự thay đổi, đổi mới không ngừng.
Triển lãm cũng là dịp để mọi người kỷ niệm Ngày Quốc khánh 2/9. Đây là một ngày đặc biệt trong lịch sử của đất nước, khi mà cả nước hân hoan chào đón ngày độc lập và tự do của dân tộc mình. Là những người yêu cây cảnh nghệ thuật và nghệ thuật bon sai, mọi người có trách nhiệm bảo vệ và phát triển nét đẹp văn hóa truyền thống của làng, của đất nước. Bon sai không chỉ là một nghệ thuật cá nhân của một hội mà còn là một phần quan trọng của di sản văn hóa và sự phát triển bền vững của đất nước.
Read More

50 năm Chiến thắng Thượng Đức

Leave a Comment

 50 năm Chiến thắng Thượng Đức

Tôi đã đăng ký cùng khoảng 250 anh em cựu chiến binh Trung đoàn 3, Sư đoàn 324 khu vực phía Bắc về dự Lễ kỷ niệm 50 Chiến thắng Thượng Đức theo lời mời của UBNN huyện Đại Lộc, Quảng Nam. Nhưng một ngày trước ngày xuất phát, tôi có việc đột xuất, nên báo đoàn không thể đi được. Thật tiếc và tiếc nhất là không cùng anh em đến thắp hương cho 280 anh em đồng đội Trung đoàn 3 hy sinh trong chiến dịch, an táng tại nghĩa trang xã Đại Lãnh và nghĩa trang huyện Đại Lộc.
Không đi nhưng qua anh em tôi vẫn theo dõi sát sao những sự kiện diễn ra với đoàn. Tối 7/8, tại Khu di tích Địa điểm Chiến thắng Thượng Đức, thuộc xã Đại Lãnh, huyện Đại Lộc, Quảng Nam, Tỉnh ủy, Hội đồng nhân dân, Ủy ban nhân dân và Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tỉnh Quảng Nam đã long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm 50 năm ngày Chiến thắng Thượng Đức.
Qua các anh em và qua các phương tiện thông tin đại chúng, tôi được biết về dự lễ kỷ niệm có nguyên Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc; các đồng chí đại diện lãnh đạo các ban, bộ, ngành Trung ương; đại diện lãnh đạo các tỉnh, thành phố; đại diện lãnh đạo Tư lệnh Quân khu V; đại diện các Mẹ Việt Nam Anh hùng, các đồng chí lão thành cách mạng, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân; đại diện các đơn vị, trong đó có đại diện Sư đoàn 324 và gần 500 trăm cán bộ, chiến sĩ đã từng tham gia chiến đấu trong chiến dịch Thượng Đức trên khắp đất nước tụ họp về đây.
Trình bày diễn văn tại Lễ kỷ niệm, đồng chí Lương Nguyễn Minh Triết, Ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam đã nhấn mạnh: “ Đây là dịp để chúng ta ôn lại chiến thắng lịch sử hào hùng, có ý nghĩa to lớn trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước; là dịp để chúng ta tưởng nhớ công ơn các anh hùng liệt sĩ, đồng chí, đồng bào đã anh dũng chiến đấu, hy sinh trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc của nhân dân ta nói chung và trong chiến dịch giải phóng Thượng Đức nói riêng; đồng thời, đây cũng là dịp để tiếp tục giáo dục truyền thống cách mạng cho thế hệ trẻ, khơi dậy lòng yêu nước, tự hào dân tộc, trách nhiệm và khát vọng xây dựng và phát triển Quảng Nam ngày càng giàu, đẹp”.
Anh em cựu chiến binh Trung đoàn 3 rất vui được cán bộ và nhân dân tỉnh Quảng Nam, đặc biệt là được cán bộ và nhân dân huyện Đại Lộc, xã Đại Lãnh đón tiếp nồng nhiệt và trọng thể. Anh em cũng rất vui vì trong lễ kỷ niệm, Đại tá Hồ Hữu Lạn, nguyên Trung đoàn trưởng Trung đoàn 3, một trong hai trung đoàn chủ lực chủ yếu giành thắng lợi quyết định trong chiến dịch Thượng Đức năm xưa đã phát biểu, thể hiện quan điểm riêng của mình sau 50 năm nhìn lại. Đại tá Hồ Hữu Lan đã kết luận ngắn gọn về vai trò của Trung đoàn 3:
“ … Nhìn lại 50 năm chiến thắng Thượng Đức, Trung đoàn 3 Sư đoàn 324 có vai trò rất quan trọng, có vai trò, yếu tố quyết định thắng lợi của chiến dịch K711 (Chiến dịch Thượng Đức), đã đối đầu đánh bại hai sư đoàn là Sư đoàn 3 và Sư Dù ngụy (Sư đoàn nổi tiếng nhất của Quân lực Việt Nam Cộng hòa).
Trong hai chiến dịch tiến công và phòng ngự, giải phóng và giữ vững Thượng Đức, suốt thời gian diễn ra chiến dịch, Trung đoàn 3 là đơn vị chiến đấu thông minh, có quyết tâm rất lớn, kiên cường, dẻo dai, sáng tạo; có hiệu suất chiến đấu cao, chấp hành nhiệm vụ chủ động trong mọi tình huống; tạo ra nhiều điều kiện cho chiến dịch K711 thắng lợi hoàn toàn.
Thành tích nổi bật nhất của Trung đoàn 3 là đánh bại Sư đoàn Dù, sư chưa từng thất bại trên chiến trường miền Nam ngay từ ngày đầu, trận đầu trong chiến dịch phòng ngự và 5 tháng sau đó, Trung đoàn 3 đã vinh dự là sư đoàn đầu tiên bẻ gãy xương sống Sư đoàn Tổng dự bị chiến lược của ngụy quân, lập nên kỳ tích giữ vững vùng giải phóng, tạo tiền đề mới cho Cách mạng miền Nam và đưa chiến thắng Thượng Đức lên tầm cao chiến lược. Đó là cơ duyên Tổ quốc, Quân đội giao cho Trung đoàn 3.
Tự hào với truyền thống anh hùng của trung đoàn, trung đoàn đã chiến đấu hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao, ngay sau ngày thành lập đã đi làm nhiệm vụ quốc tế với nước bạn Lào và suốt những năm tháng chống Mỹ, cho đến chiến thắng Thượng Đức, hôm nay chúng ta càng nhớ thương hơn 280 đồng chí hy sinh trong suốt chiều dài chiến dịch…”
Việc tổ chức Lễ kỷ niệm 50 năm Chiến thắng Thượng Đức là một hoạt động vô cùng ý nghĩa và cần thiết. Đây không chỉ là dịp ôn lại truyền thống anh hùng của quân và dân ta trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, là dịp để tưởng nhớ công lao của những người đã hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc, mà còn là cơ hội để giáo dục truyền thống cách mạng cho thế hệ trẻ, góp phần củng cố khối đại đoàn kết toàn dân.
Với anh em cựu chiến binh Trung đoàn 3 Sư 324, Chiến thắng Thượng Đức 50 năm trước là mốc son trong lịch sử vẻ vang của trung đoàn, là một trong những chiến công tiêu biểu của trung đoàn trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, là niềm tự hào to lớn vì với chiến thắng này Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương đã đi đến quyết định cuối cùng giải phóng miền Nam mùa xuân năm 1975. Chiến thắng Thượng Đức đã đập tan tuyến phòng ngự “thép” của Chính quyền Sài Gòn, mở toang cánh cửa cho quân ta xuống thành phố Đà Nẵng; tạo đà quan trọng cho chiến dịch giải phóng Đà Nẵng từ ngày 26/3 đến ngày 29/3/1975, rút ngắn thời gian kết thúc chiến tranh.
Chỉ có điều tôi và anh em cựu chiến binh Trung đoàn 3, trong những ngày này rất tiếc là tại sao một trung đoàn đã đánh 2 trận thằng nổi bật nhất trong năm 1974 theo hồi ký của Đại tướng Văn Tiến Dũng, chiến thắng Đăk Pek và chiến thắng Thượng Đức, sau đó lại tham gia Chiến dịch Hồ Chí Minh và đặc biệt là 10 năm từ năm 1977 đến 1987 làm nhiệm vụ quốc tế tại Lào, một trung đoàn như vậy mà vẫn chưa được xét công nhận là trung đoàn anh hùng. Các cá nhân tiêu biểu như Đại tá Hồ Hữu Lạn (nguyên Trung đoàn trưởng), Đại tá Đào Quang Đới (người có tới 8 huân chương chiến công) và một vài cá nhân khác vẫn chưa được phong là anh hùng. Điều đó thật sự là chưa công bằng.
Qua lễ kỷ niệm, các ban ngành Quảng Nam cũng tuyên truyền rộng rãi về ý nghĩa lịch sử của Chiến thắng Thượng Đức qua các phương tiện thông tin đại chúng, các buổi nói chuyện, tọa đàm; Chăm sóc các gia đình chính sách: Thăm hỏi, tặng quà, hỗ trợ các gia đình chính sách, những người có công với cách mạng; Kết nối thế hệ: Tổ chức các hoạt động giao lưu giữa các thế hệ, để thế hệ trẻ hiểu rõ hơn về lịch sử dân tộc, về những hy sinh của cha ông... Với những ý nghĩa đó, Chiến thắng Thượng Đức là một di sản quý báu của dân tộc.
Xin chúc mừng và cảm ơn Đảng bộ, Hội đồng Nhân dân, Ủy ban Nhân dân, và Mặt trận Tổ quốc tỉnh Quảng Nam đã tổ chức Lễ kỷ niệm 50 năm Chiến thắng Thượng Đức thành công tốt đẹp!
Xin chúc mừng anh em đồng đội đã trở về 50 năm trước, sống lại những giờ phút hào hùng của tuổi thanh xuân tươi đẹp, và không chỉ để nhớ về những khó khăn, gian khổ, hy sinh một thời mà còn khơi gợi tinh thần đồng đội và ý thức trách nhiệm đối với người đã khuất!
Xin đồng đội hãy cắm thêm một nén tâm hương trong ngày trọng đại này ở nghĩa trang huyện Đại Lộc, để tôi được tri ân những đồng đội đã nằm xuống, để tôi được cùng đồng đội tưởng nhớ về những người lính dũng cảm đã hy sinh vì đất nước. Sự hy sinh của các anh sẽ không bao giờ bị lãng quên trong ký ức người thân, trong ký ức của đồng đội và trong ký ức của dân tộc.
Read More

Blog Archive

About this blog

Được tạo bởi Blogger.